Biểu cảm về Mái trường yêu dấu của em


Đề bài: Biểu cảm về mái trường thân yêu của em.

Bài làm

Với mỗi đời người, em tin rằng quãng thời gian là học sinh luôn đẹp đẽ và thú vị nhất. Đặc biệt, mỗi ngôi trường chúng ta gắn bó luôn chất chứa những kỉ niệm ít nhiều sẽ in sâu mãi mãi trong tâm khảm con người. Trường Trung học cơ sở Trần Huy Liệu – ngôi nhà chung yêu dấu.

Em đang ngồi học trên trường Trung học cơ sở Trần Huy Liệu – nơi em gọi là ngôi nhà chung yêu dấu của mình. Đây là một ngôi trường khang trang, rộng lớn và đặc biệt là có những người bạn và người thầy tuyệt vời.

Trường học của em được xây mới hoàn toàn từ năm 2010. Đến nay, ngôi trường vẫn giữ nguyên không gian sáng sủa và kiến trúc tân tiến của nó. Từ các dãy phòng học, phòng chức năng đến cây xanh, khán đài, khu để xe, khu vệ sinh… đều được thiết kế một cách hài hòa. Các phòng chức năng cũng khá đầy đủ phục vụ chủ yếu cho hoạt động tự học và thể dục thể thao. Điểm em thích nhất ở trường đó là trường có nhiều cây xanh. Thậm chí, những cây cổ thụ, cây quý từ thời trường mới thành lập vẫn được giữ lại như niềm tự hào về tuổi đời và truyền thống của trường.

Trường thành lập cách nay cũng ngót một phần ba thế kỉ. Trải qua biết bao đời hiệu trưởng xuất sắc và lớp lớp thế hệ giáo viên, học sinh tiên tiến cho tới nay trường cũng được nhắc đến như một nơi giàu truyền thống học tập và nề nếp sinh hoạt. Được trải nghiệm trong không gian như vậy, em cảm thấy thật tự hào.

>> Xem thêm:  Đề số 7: Trong “Bình luận văn chương”, nhà nghiên cứu văn học Hoài Thanh viết: “Văn chương… là hình dung của cuộc sống muôn hình vạn trạng. Chẳng những thế, văn chương còn sáng tạo ra sự sống”. Hãy giải thích và chứng minh ý kiến trên.

bieu cam ve mai truong yeu dau cua em - Biểu cảm về Mái trường yêu dấu của em

Biểu cảm về mái trường

Và hơn hết, trường học chính là nơi nuôi dưỡng tâm hồn và dạy em kiến thức, kĩ năng bổ ích. Ở đây, em đã có không ít những kỉ niệm thật đáng nhớ. Những người bạn mỗi ngày ngồi cùng lớp, chơi cùng chỗ và chia nhau những món quà vặt thật ngon. Các bạn vừa sôi nổi đua nhau học tập vừa hăng hái tham gia các hoạt động xã hội bên ngoài rất có ý nghĩa như trồng cây xanh, góp giấy vụn… Thầy cô tựa như bà mẹ, ông bố của một đại gia đình đông con cái. Thế nhưng, họ đã uốn nắn, dạy bảo chúng tôi biết “Tiên học lễ, hậu học văn”. Họ truyền đạt những tri thức thú vị và bài học làm người sâu sắc cho chúng em. Thầy cô đồng hành cùng chúng em mỗi khi khó khăn hay khúc mắc trong lòng. Mỗi giờ giảng bài, giọng nói và hình bóng thầy cô trong bụi phấn trắng bay đã in sâu vào trong tâm trí mỗi đứa học trò. Trường học mang đến cho em thật nhiều lợi ích. Đó là nền tảng vững vàng để em tự tin hơn và chủ động hơn vươn lên và chinh phục ước mơ riêng của mình.

Những ngày hè dài không đến trường, có những khoảnh khắc em chợt nhớ về mái trường yêu dấu. Những cây phượng, cây xà cừ, chiếc trống trường… chắc đã nhớ chúng em nhiều lắm, chắc cô đơn nhiều lắm. Thế nên mỗi dịp khai trường, em thực sự rung động trước chín tiếng trống điểm chào năm học mới vang vọng trong không gian im bặt của con người và thiên nhiên. Ai ai cũng lắng nghe tiếng trống mà tự nhủ học sao cho tốt, nỗ lực thật nhiều để ngày càng tiến bộ hơn.

>> Xem thêm:  Cảm nhận về bài thơ Cảnh khuya của Hồ Chí Minh

Mỗi lần thảnh thơi ngồi hàn huyên với mấy đứa bạn thân về những kỉ niệm đã có nơi này, chúng em mới thấy hóa ra nơi này gắn bó sâu sắc đến vậy. Vui hay buồn, tốt hay xấu, học hay chơi… tất cả đều diễn ra tại không gian này. Những lúc ấy, em ước sao thời gian ngừng trôi mãi mãi để em được là học sinh lớp 7A, được sống mãi nơi chốn thân thương này! Lòng em cứ thế ngân vang mãi câu hát “Tình thơ”: “Hàng ghế đá xanh tàng cây góc sân trường. Hành lang ấy xa dần xa bước chân người. Bạn thân hỡi ta khắc ghi trong lòng. Những ước mơ hồng ngày tháng chờ mong…”

Ngôi trường Trung học cơ sở Trần Huy Liệu mến yêu đã trở thành nguồn sống một thời tuổi trẻ thơ ngây, trong sáng và chân thành của em và của mỗi người học sinh nơi đây. Cảm ơn ngôi trường đã nâng bước em phát triển hoàn thiện hơn về cả thể chất và tâm hồn. Mai này dẫu có bay xa vươn cao tới phương trời nào đi chăng nữa, em vẫn sẽ mãi không quên nơi này.

Hoài Lê

Bài viết liên quan