Cảm nghĩ của em về Ngày đầu tiên đi học vào Trường THPT


Đề bài: Cảm nghĩ của em về ngày đầu tiên đi học vào Trường THPT

Bài làm

Đã từng có lần em được hỏi về ba chữ “lần đầu tiên”. Mỗi lần em làm việc gì đó lần đầu tiên, em gần như không thể nào quên được cảm giác đặc biệt lúc đó. Là ngày đầu tiên em đi học, lần đầu tiên được mẹ khen, lần đầu tiên đi gặt lúa, ngày đầu tiên đeo khăn quàng đỏ, ngày đầu tiên bước chân vào trường Trung học phổ thông… Trong đó, kỉ niệm đầu tiên mà em ấn tượng nhất có lẽ phải kể đến ngày đầu tiên đi học.

Khi còn chưa bắt đầu cắp sách đến trường, em đã khắc sâu trong đầu hình ảnh em bé “nước mắt nhạt nhòa…” trong ngày đầu tiên đi học. Có lẽ, nó sẽ đầy sợ hãi và khủng khiếp tới mức ai cũng bật khóc rời khỏi tay mẹ để đến bên cô giáo và các bạn. Nhưng không, ngày đầu tiên đi học của em đã diễn ra khác hẳn so với tưởng tượng thơ dại trước đó.

Đó là một ngày trời thu trong xanh, trong tới mức chỉ có màu trời xanh ngắt, không một gợn mây hay bóng đen nào cả. Những tia nắng bình minh cứ thỏa sức trùm lên khắp thiên nhiên và con người. Thi thoảng, vài đợt gió man mát cuốn theo chiếc lá bàng lốm đốm đỏ rơi rụng xuống gốc cây. Một ngày khá thích hợp cho khởi đầu suôn sẻ.

>> Xem thêm:  Nhân dịp kỉ niệm 520 năm ngày mất của nhà đại văn hào Nguyễn Trãi, trong bài Nguyễn Trãi, người anh hùng dân tộc, ông Phạm Văn Đồng có viết: "'Sự nghiệp và tác phẩm... tự hào dân tộc". Anh (chị) hãy phân tích và chứng minh ý kiến trên

Mẹ giúp em soạn sách vở. Trong lúc ấy, em mặc quần vải đen, áo trắng mới gọn gàng. Em ngắm mình trước gương, em thấy bản thân trưởng thành hơn và tự lập hơn rất nhiều. Mẹ khoác cặp lên đôi vai nhỏ của em. Chiếc cặp với vở mới, bút mới làm vai em trĩu nặng. Em chào mẹ thật lớn rồi bước từng bước ra cổng nhà. Mấy đứa bạn cùng xóm năm nay cũng vào lớp một như em. Chúng em hẹn sẵn nhau từ mấy hôm trước sẽ cùng đến trường. Ngày đầu tiên đi học của em không có mẹ!

cam nghi cua em ve ngay dau tien di hoc vao truong thpt - Cảm nghĩ của em về Ngày đầu tiên đi học vào Trường THPT

Cảm nghĩ của em về ngày đầu tiên đi học

Quả nhiên, cảm giác lo sợ không thể tránh khỏi. Con đường làng quen thuộc chúng em vẫn đi, những người bạn cũ, ngôi trường mới em cũng đã qua xem một vài lần, bởi nó nằm ngay cạnh lớp mẫu giáo em từng học. Thế nhưng, tất cả cái quen ấy không khuất lấp đi sự lạ lẫm, hồi hộp trong lòng em. Mấy đứa bạn cũng không nói chuyện, nét vui tươi trên khuôn mặt chúng thường ngày chẳng còn thấy đâu nữa.

Suốt dọc đường, chúng em không nói chuyện nhiều. Trong đầu óc mỗi đứa lúc này là muôn vàn hình ảnh tưởng tượng khác nhau. Trường có nhiều bạn lắm không? Cô giáo có nghiêm không? Các bạn có học giỏi không? Có được chơi các trò chơi như hồi mẫu giáo không? Các bạn mới có thích chơi với mình không? Những suy nghĩ thơ ngây ấy sao mà đẹp đẽ, thân thương đến thế!

>> Xem thêm:  Cảm nhận về nhân vật Nhĩ trong tác phẩm Bến quê

Thoắt một cái, chúng em đã đi bộ tới gần tới trường. Kia là Mầm non Bông Sen có cô Thoa dạy em hát, múa, phát bé ngoan mỗi chiều thứ sáu. Còn xa hơn kia là trường mới – Trường Tiểu học Phan Bội Châu. Mẹ nói rằng Phan Bội Châu là tên một anh hùng thời kháng chiến chống Pháp xưa kia, học ngôi trường ấy, em phải biết tự hào và nỗ lực thật nhiều để xứng đáng là đàn con cháu của các vị anh hùng dân tộc.

Tiếng ồn ào huyên náo làm em giật mình, cổng trường đã hiện hữu ngay trước mắt. Các bạn đi cùng em cũng đứng sững lại. Nhìn cổng trường mái đỏ, chữ vàng, bóng cây xanh rợp sân trường, các anh chị lớp lớn nô đùa sau nhiều tháng hè mới được gặp mặt… làm rộn rã, tươi tắn cả một vùng. Chẳng có một tiếng khóc hay giọt nước mắt nào. Ở đây là không gian của tiếng nô đùa, tiếng gọi ới ơi, tiếng “Chào mẹ”, “Chào ba” dõng dạc… tất cả thật lạ lẫm nhưng cũng sôi động vô cùng.

Mấy đứa chúng em cầm tay nhau cùng đi vào sâu trong trương, đôi mắt dõi theo biển lớp 1A mà ba mẹ đã dặn dò trước đó. Xung quanh không một người thân quen nào, bàn tay mấy đứa cứ toát mồ hôi lạnh. Lúc này, người bà, người mẹ hiện lên trong đầu óc em. Em thấy nhớ mẹ vô cùng!

>> Xem thêm:  Dẫn chứng về tính ích kỉ, tự mãn

Một cô giáo người nhỏ nhắn trong tà áo dài hồng ngọc bước ra từ phía một lớp học xa xa tiến đến gần chúng em. Kia là giáo viên chủ nhiệm mới chăng? Một cô giáo trẻ, xinh đẹp và có mái tóc thật dài. Cô lại gần, giọng trầm ấm của cô cất lên chẳng khác nào cô Thoa hồi học mẫu giáo: “Các em là học sinh lớp 1A đúng không?”. Chúng em đồng thanh đáp: “Vâng ạ! Con chào cô!”. Cô chào chúng tôi bằng một nụ cười thật ấp và dắt tay chúng tôi vào lớp học.

Theo bước chân cô, em dần bước tới chân trời của tri thức và nhiều mối quan hệ mới. Trường mới, lớp mới, thầy cô và bạn bè mới… tất cả sẽ bắt đầu làm quen từ đây. Trong em lúc đó chỉ còn đọng lại một cảm giác duy nhất: háo hức, mong chờ. Một ngày đầu tiên đi học bắt đầu thật tốt đẹp. Nếu được quay trở lại, em vẫn mong mọi thứ sẽ diễn ra như ban đầu.

Trong đời người, có những khoảnh khắc đi vào vĩnh cửu. Với em, đó chính là ngày đầu tiên đi học.

Hoài Lê

Bài viết liên quan