Hãy tưởng tượng mình là Đăm Săn để kể lại trận đánh Mtao MxâyHãy tưởng tượng mình là Đăm Săn để kể lại trận đánh Mtao Mxây- Văn 10
Hãy tưởng tượng mình là Đăm Săn để kể lại trận đánh Mtao Mxây.
Tôi tên là Đăm Săn, tôi được biết đến là một tù trưởng rất giàu có. Không chỉ có vậy tôi là một hình tượng mẫu mực của người dân Tây nguyên. Các bạn sẽ biết đến tôi hơn nữa khi đọc tác phẩm “Chiến thắng Mtao Mxây”. Hôm nay, tôi muốn kể lại cho các bạn một trong những chiến công của tôi đó chính là đánh bại tên tù trưởng độc ác đến man rợ và vô dụng Mtao Mxây.
Trước hết, tôi là một từ trưởng và đã được mọi người nhận xét là người có vẻ đẹp ngoại hình hoàn mĩ nhất theo quan niệm của người Ê đê chúng tôi. Hơn nữa thì chính bản thân tôi cũng cảm thấy điều đó là đúng. Vì không như vậy thì “Chẳng thế mà rất nhiều cô gái đã để ý đến tôi và mong muốn được làm vợ tôi”. Và các cô gái cũng luôn miêu tả tôi bằng những từ hoa mỹ và đẹp đẽ nhất và tôi luôn tự hào về điều đó. Tôi không những có sức khỏe tốt, và một người tù trưởng hết sức giàu có không ai sánh kịp. Và có thể nói sự giàu có cũng như phồn vinh của tôi, tôi không ngại ngần chia sẻ vì đó chính là sức mạnh cũng như là buôn làng của tôi quản lý.
Và dường như một trong những chiến công vang dội nhất và đáng kể nhất của tôi đó chính là đánh bại được tên tù trưởng Mtao Mxây. Tên tù trưởng này thì lại rất hèn nhát một tên tù trưởng mà lại như không hề có tinh thần khiêu chiến. Và tôi dường như cũng tôi đã được biết từ lâu đó là một tên tù trưởng không ra gì luôn luôn ức hiếp kẻ yếu và cũng chính là một tên tù trưởng tham lam tàn nhẫn. Tôi đã cũng có ý định đến khiêu chiến với hắn từ lâu nhưng chưa lại chưa có cơ hội. Nhân chuyện khi tôi được biết hắn càng ngày càng tàn sát người dân vô cớ, chính vì thế mà dường như tôi đã quyết định đến đánh chiến với hắn một chuyến để đọ tài cao thấp và kể cả phần nào cũng để hai làng quy về một mối dễ bề làm ăn. Vào một buổi sáng hôm ấy tôi đã đến và hùng hồn khiêu chiến với hắn.
Khi tôi hùng dũng bước vào lãnh địa của Mtao Mxây, tôi rất tự tin và dõng dạc, đường hoàng tới tận chân cầu thang nhà kẻ thù mà khiêu chiến với hắn bằng câu “Ơ diêng! Ta thách nhà ngươi xuống đây đọ đao với ta đấy”. Và có thể thấy được chính trước thái độ trêu ngươi trọc tức của Mtao Mxây, tôi dường như cũng đã thẳng thắn tuyên bố: “Ngươi không xuống ư? Ta sẽ lấy cái sàn hiên của nhà ngươi… cho mà xem”. Và có thể thấy chính lời nói đầy dũng mãnh đó của tôi có phần làm cho Mtao Mxây được biết đến vốn là hung bạo dù kiêu căng ngạo mạn cũng phải khiếp sợ dè chừng bước xuống chấp và như buộc phải nhận lời thách đấu của tôi. Và trong khi Mtao mxay bước xuống trông dán vẻ của hắn như cũng đã khiến tôi lấy làm buồn cười rằng “Hắn đóng một cáu khố sọc… dày mút”; “khiên hắn… cầu vồng”,. Có thể thấy được hắn chính là một biểu tượng là chân dung của một con người quá đỗi hung hãn và dữ tợn như một vị thần ác. Nhưng có thể thấy dường như đã đối lập với bề ngoài dũng mãnh đó, hắn thực chất chỉ là một tên đê tiện, đớn hèn. Khi mà hắn chưa giáp mặt với tôi mà hắn lúc này đây đã tỏ ra khiếp nhược. Lời nói của hắn với tôi lộ ra sự hèn nhát “Ta sợ ngươi đâm ta khi ta đang đi lắm”. Hắn đã dám đáp lại tôi, và như cũng đã bộc lộ sự khinh bỉ kẻ thù bằng tinh thần thượng võ của mình rằng là “Sao ta lại đâm ngươi khi ngươi đang đi nhỉ? Ngươi xem… nữa là”. Tôi lúc này cũng hết sức là tự tin là mình có tài ăn nói và ở đây tôi cũng đã tận dụng hết sức những khả năng của mình kể cả khả năng nói chuyện để dụ buộc cho hắn phải rời bỏ hang ổ của mình. Khi khiên chiến mãi thì cuối cùng hắn cũng đã dám bước ra. Chúng tôi đã khiêu chiến với nhau trong ba trận.
Hiệp đầu tiên chính là hiệp đầu tiên nhưng cũng khá là ác liệt. Mtao mxay lúc này dường như cũng đã bắt đầu với những hành động múa khiên loạn xạ “kêu lạch cạnh như quả mướp khô” và cũng như thấy được hắn bước thấp bước cao không hề có dáng điệu như chính là một người luyện võ nhưng vẫn huyênh hoang là được học thần rồng và đồng thời là tướng quen đánh trăm trận quen xéo nát thiên hạ. Và có thể thấy rằng khi mà được tiếp xúc với hắn tôi mới thấy được cái vẻ huyên hoang của hắn thật như đã khiến cho người khác khó chịu. Có lẽ rằng dường như hắn cũng đã không nhớ ra tôi và dường như cũng là một kẻ luyện võ hay sao mà laị dám huyên hoang với tôi như thế. Và đến lúc này tôi như cũng chỉ ngồi cười tủm và nắm chắc phần thắng về mình.
Tiếp sau đó sang hiệp thứ hai hắn đã đuối sức và cầu cứa Hơ Nhị ném cho hắn một miếng trầu. Dường như tôi không hiểu hắn nghĩ sao mà lại dám bảo vợ tôi giúp hắn khi mà hắn đang chính là kẻ thù của chúng tôi cơ chứ nhỉ. Và có thể nói điều hiển nhiên vợ tôi đã không ném cho hắn trầu mà nàng lại rất hiểu ý của tôi muốn nói gì thay vào đó nàng ném cho tôi.
Khi mà tôi đã nhận được miếng trầu từ tay vợ sức mạnh của tôi càng tăng lên gấp bội, và lúc này tôi như đã đang múa khiên như gió bão như lốc núi ba lần rạn nứt ba đồi tranh bật rễ cây giáo thần của tôi nhằm vào đùi, và vào cả chính người Mtao Mxây mà phóng tới, cây giáo như bay thẳng mà đâm vào nhưng không thủng. Tuy rằng trận chiến đã lên đến đỉnh điểm khiến tôi đã thấm mệt. Và khi mà bước sang hiệp giao đấu thứ ba tôi vừa chạy, và cũng như vừa mộng thấy ông trời, rồi được ông trời chỉ dẫn cho nhiều thứ. Tôi đã chiến thắng hắn và hắn đã van xin tôi tha cho. Cuộc chiến thật quá đỗi thành công, buôn làng Ê-đê của tôi vui mừng khôn xiết.
Và có thể nói cảm xúc của tôi lúc này là cũng rất rất tự hào khi tôi khi từ nay tôi trở thành một người tù trưởng giàu có hơn một dũng tướng tràn đầy sức trai tráng.. Và dường như chính nguồn động lực thôi thúc tôi chiến đấu đó chính là những tình cảm cao quý nhất đối với tôi đó cũng chính là tình cảm gia đình tình cảm với buôn làng với cuộc sống bình yên của buôn làng.
Nguồn: Văn mẫu hay