Kể lại buổi đầu em đi học. Và viết những điều em vừa kể thành một đoạn văn ngắn


Kể lại buổi đầu em đi học. Và viết những điều em vừa kể thành một đoạn văn ngắn

Tôi xin kể về ngày đi học đầu tiên của mình cho các bạn nghe nhé!

“Đó là vào một buổi sáng thứ hai đầu tuần cách đây đã gần ba năm. Mẹ tôi dậy từ lúc nào không biết nữa. Khi anh Hai vào đánh thức tôi dậy đánh răng, rửa mặt thì tôi đã thấy bữa ăn sáng của gia đình đã được dọn sẵn lên chiếc bàn tròn phòng ăn. Tôi có tật ngủ muộn và hay nằm cố. Mẹ và anh Hai gọi hai, ba lần, tôi mới dậy được. Nhưng sáng nay, không hiểu sao, anh Hai chỉ vào lay nhẹ: “Hương ơi, dậy đi em!”, thế là tôi tung chăn ngồi dậy được ngay, không như mọi hôm. Tôi nhanh nhẹn vào phòng tắm đánh răng rửa mặt, làm vệ sinh cá nhân, rồi vui vẻ ngồi vào bàn ăn. Thường ngày, tô mì Kim Chi hay tô hủ tiếu, tôi phải nhấm nháp đến ngoài ba mươi phút mới xong. Thế mà sáng ấy, khoảng năm bảy phút gì đó, tô hủ tiếu đã cạn sạch. Anh Hai phải thôốt lên “Bé Hương tiến bộ thật! Ăn nhanh bằng anh rồi đấy. Phải vậy chứ, “sinh viên” năm nhất rồi có khác!”. Mẹ tôi nhìn anh Hai, nhìn tôi mỉm cười. Tôi thấy lòng mình vui vui, một niềm vui mới lạ. Phải rồi, mới hôm qua tôi đã là một đứa trẻ mẫu giáo. Thế mà sáng nay, tôi đã trở thành một học sinh lớp Một, được mặt bộ đồ đồng phục, được khoác chiếc cặp sách trên vai như chị Phượng, chị Diễm nhà kế bên, thích ơi là thích! Tâm trạng tôi lúc ấy cứ bồn chồn, háo hức như người sắp đi dự hội vậy. Bỗng, anh Hai giục: “Em chuẩn bị nhanh lên, anh đưa em đến trường!”. Tôi nói ngay: “Em xong đây rồi, anh đưa xe ra trước đi. Em nhờ mẹ buộc tóc, rồi em sẽ ra ngay!”.

Hai anh em đến trường, lúc 6 giờ 30 phút. Ngoài cổng trường, người và xe cộ tấp nập. Anh Hai gửi chiếc xe đạp ở nhà giữ xe, rồi quay lại dẫn tôi vào lớp học. Vừa nhìn thấy cô giáo từ phòng bên bước lại-, tôi khoanh tay, cúi đầu chào cô giáo: “Dạ, con chào cô ạ!”. Cô mỉm cười nhìn tôi, nhẹ nhàng đỡ chiếc cặp sách trên vai tôi xuống, trìu mến nói: “Con là Hương phải không? Ô, con bố Thanh xinh quá! Con ngồi vào đây!”. Cô chỉ chỗ cho tôi ngồi bàn thứ hai bên trái. Tôi ngạc nhiên vô cùng, không hiểu sao cô lại biết tên tôi. Mãi đến sau này, tôi mới hiểu. Cô là bạn thân của bố tôi hồi cùng học phổ thông với nhau.

Chuyện “Ngày đầu tiên đi học” của tôi là vậy đó

Bài viết liên quan