MS193 – Viết cảm nghĩ về mái trường THPT của em


Đề bài: Viết cảm nghĩ về mái trường THPT của em

Bài làm

“Nguyễn Hữu Cầu” trong tôi

Xuân sang mang theo những cơn mưa vô tình chợt đến rồi chợt đi vội vàng như muốn nhòa tan đi từng dư vị kí ức mong manh cuối cùng của thời trung học phổ thông với bao vấn vương, nhớ thương làm thổn thức con tim thanh xuân tuổi 17 của người học trò cuối cấp khi sắp phải rời xa mái trường, thầy cô, bạn bè. Có chút tiếc nuối mơ hồ, có chút chơi vơi bất định. Là một trong những người con sắp xa quê, xin cho tôi một phút giây dù chỉ là ngắn ngủi thôi để được bộc bạch tiếng lòng của mình với nơi mà dành trọn cả con tim để hướng về – Nguyễn Hữu Cầu thân thương!

Bánh xe thời gian cứ lặng lẽ trôi, làm một phép tính đơn giản: đã hơn 2 năm, 3 tháng, 75 tuần, 274 buổi học với 2130 tiết học kể từ khi 330 chú Rồng Vàng năm học 2015 ấy về chung một đại gia đình Nguyễn Hữu Cầu, cũng là lúc tôi chân ướt chân ráo làm quen với cuộc sống ở một nơi mà mình chưa từng đến, may mắn có những người bạn mà tôi chưa từng biết trước đây!

Ánh nắng vàng tươi vẫn cứ lười biếng nằm dài giữa sân trường thoáng đãng là thế, những chiếc lá vàng cuối cùng cũng rơi, chấp chới như muốn đùa nghịch cùng gió, tôi vẫn thường men theo từng tán cây chầm chậm bước đi, nhẹ nhàng giẫm lên những hạt nắng li ti. Khung cảnh vốn không thay đổi, vẫn cứ trọn vẹn như ngày khai trường đầu cấp ấy! Nhớ ngày nào vẫn còn là “em út” trong nhà Nguyễn Hữu Cầu, nhận được biết bao sự quan tâm, tận tụy chăm sóc của thầy cô và các anh, chị đi trước mà giờ đây tôi đã trở thành những cánh chim đầu đàn, sắp sửa tung bay giữa khoảng trời bao la. Chùm hoa bò cạp vàng ngày nào còn kiêu ngạo khoe sắc ở đầu cửa A1, bây giờ chỉ nằm gọn trong kí ức của tôi, mong manh như thể cũng buồn khi biết tôi sắp chia xa nơi này.

>> Xem thêm:  MS194 - Tưởng tượng hai mươi năm sau, vào một ngày hè, em về thăm lại trường cũ. Hãy viết thư cho một người bạn kể lại buổi thăm trường đầy xúc động đó.

truong thpt nguyen huu cau - MS193 - Viết cảm nghĩ về mái trường THPT của em

Cùng với mùa thu bình yên, cùng với những cảm xúc lạ kì chẳng biết gọi tên, Nguyễn Hữu Cầu đã cùng tôi bước đi trên con đường thanh xuân rực rỡ. Dẫu rằng đã sang trường mới được hai năm nhưng hình ảnh của mái trường cũ năm lớp Mười ngày ấy lại mang đến cho tôi bao sự thân quen hơn hẳn, có lẽ bởi màu áo vàng bình dị quen thuộc mà nó khoác lên mình tựa mái nhà cấp hai cũ của tôi hay chính những kỉ niệm vui buồn mà tôi lưu giữ nơi đây. Đó là sân bóng nhộn nhịp trong ngày hội khỏe Phù Đổng. Là những dòng lưu bút nguệch ngoạc ở tấm bảng xanh cuối lớp mà bọn học sinh chúng tôi đua nhau khắc lên. Là những cành phượng vĩ đỏ rực nhuộm thắm con tim người học trò!

Những hình ảnh thầy cô tận tụy hết lòng yêu thương học sinh nơi đây sẽ mãi luôn in dấu sâu đậm trong hồi ức thanh xuân tuổi 17 này. Tôi sẽ nhớ mãi chất giọng trầm ấm của cô Thúy Loan mà mỗi khi bọn học sinh chúng tôi cúi đầu chào đều được cô đáp lại bằng một nụ cười vô cùng thân thiện: “cô chào trò”. Làm sao quên được giờ sử với những bài giảng tựa những câu chuyện thần thoại li kì không có điểm dừng của thầy Tuấn, giờ Văn với những cung bậc cảm xúc thăng hoa qua giọng nói trầm hùng của thầy Lâm, giờ Tiếng Anh của cô Dung với những bài kiểm tra đầu giờ, tưởng chừng như một tuần có bấy nhiêu tiết là bấy nhiêu buổi khảo bài! Tôi sẽ nhớ lắm, tiếng gọi hỏi bài lúc trầm lúc bổng du dương như tiếng vĩ cầm của cô Nguyệt, dẫu rằng mỗi lời cô hỏi là mỗi lần trái tim nhỏ bé xinh xinh của bao đồng chí con mà trong đó có tôi như muốn vỡ tung ra khỏi lồng ngực. Ấy vậy mà ngày nào cô không hỏi bài lại cảm thấy trống vắng vô cùng như thể cá sống mà không có nước!

>> Xem thêm:  MS187 - Nghị luận xã hội về việc lựa chọn nghề nghiệp và chữ hiếu

Tôi thật may mắn khi được làm con của gia đình “Nguyễn Hữu Cầu” – cái nôi của những nhân tài với hơn 40 năm trang sử vàng vẻ vang đầy tự hào: anh Trịnh Quốc Khánh thủ khoa đại học Y dược TPHCM 2013, anh Nguyễn Khánh Quỳnh chủ nhân vòng nguyệt quế thứ 2 của Quý 3 Oympia 2016, ……Nơi đây trong tôi như một bức tranh mang dấu ấn, phong cách mà tôi tự họa cho riêng mình – là điểm tựa mà bản thân luôn nghĩ về mỗi lúc cảm thấy mệt mỏi hay đuối sức trong chính cuộc sống muôn hình vạn trạn này, thì bức tranh ấy lại tiếp thêm cho tôi sức mạnh. Bởi lẽ nó được vẽ lên từ màu sắc đa dạng, được lắp ráp từ những mảnh ghép đại diện cho chân dung cuộc đời, hành trình sống mà tôi đã đi qua,có thầy cô, bạn bè, có “B12 dấu yêu” nằm ở góc trường và đâu đó có mối tình tuổi học trò hồn nhiên mà tôi chưa kịp ngỏ lời….

Tôi sẽ mãi khắc ghi những món quà mà bản thân được ưu ái nhận từ nơi này, một mái nhà gắn bó hơn mười tiếng mỗi ngày, sự quan tâm tận tụy của thầy cô, những kĩ năng xã hội qua các hoạt động ngoại khóa, và hơn thế nữa là sự ấm áp, chân thành trong việc đối nhân xử thế với nhau, giáo dục bản thân biết tự kiềm chế những sự bồng bột, nông nổi của tuổi trẻ, ….tất cả là bao bài học vô giá mà tôi tin rằng mình sẽ khó có thể tìm được ở dòng đời biến thiên vạn hóa khôn lường ngoài kia. Xin cho tôi được gửi lời tri ân sâu sắc nhất đến thầy Đặng Công Vinh Bửu – người thầy, người cha đã dìu dắt tôi qua từng chặng đường toán học trong suốt ba năm vừa qua, dẫu rằng không phải là giáo viên chủ nhiệm của lớp nhưng trong tôi hình ảnh của thầy lại thân thương biết bao! Xin cảm ơn thầy vì sự bao dung khi bao lần kiểm tra đồng loạt trôi qua chúng tôi “xát muối” vào tim thầy khi cứ “học tài thi phận” làm bài dưới trung bình, cảm ơn thầy vì lửa tâm huyết với nghề, nhiệt huyết với trò khi bao hôm thức “thâu đêm suốt sáng” miệt mài soạn trắc nghiệm cho chúng tôi! Tôi vẫn luôn mong muốn thầy nhớ về mình như chút kỉ niệm đẹp trong trang lưu bút dạy học của thầy, mong muốn có thể như các anh, chị đi trước hãnh diện khoác áo trưởng thành về trường nhưng tôi biết điều đó chỉ thành hiện thực khi những bạn chọn khối D và C như mình thi văn được điểm tám, chín trở lên hay có chăng chiếc vé này vốn dĩ chỉ dành cho A,A1,B,… mà thôi.

>> Xem thêm:  Tục ngữ có câu: Đi một ngày đàng, học một sàng khôn. Nhưng có bạn nói: Nếu không có ý thức học tập thì chắc gì đã thu đưọc "sàng khôn” nào! Hãy nêu ý kiến riêng của em và chừng minh ý kiến đó là đúng

Sau cùng, xin gửi đến những người bạn của tôi: “Dù chọn ban tự nhiên hay xã hội thì chúng ta hãy cùng nhau dồn hết sức vào học tập trong hai trăm ngày sắp tới này nhé bởi mười hai năm rèn sách chỉ đợi hai ngày thi đại học để đánh giá kết quả như một trang kết ngọt ngào mà bản thân mỗi người tự họa lên cho sổ tay thanh xuân của riêng mình và cũng như góp phần làm sống dậy nên những trang sử vàng Nguyễn Hữu Cầu một lần nữa! Hãy mãi nhớ về những tháng năm học trò như những dấu ấn tuyệt đẹp của một thời áo trắng hồn nhiên đầy mơ mộng nhé!”

Nguyễn Hữu Cầu thân thương ơi, xin cho tôi được nói lời cảm ơn vì tất cả!

Trần Lưu Phúc Thịnh

Lớp 12A6 – Trường THPT Nguyễn Hữu Cầu, TP Hồ Chí Minh

Bài viết liên quan