Viết một đoạn văn kể về một người hàng xóm mà em quý mến


Viết một đoạn văn kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài 1

Phía bên kia khu vườn nhà tôi là nhà bà Tý. Bà là Bà mẹ Việt Nam anh hùng. Bà có năm người con: bốn trai một gái. Ba anh con trai lớn và ông cụ đã hi sinh trong cuộc kháng chiến chống Mĩ. Hai người con còn lại của cụ đều đã có gia đình và ở trên tỉnh. Mấy lần anh con trai về rước bà lên ở chung, nhưng bà không chịu đi. Bà nói, ở dưới quê quen rồi, bà không đi đâu cả. Năm nay, bà đã ngoài sáu mươi nhưng vẫn còn khỏe mạnh, hoạt bát lắm. Trong xóm ai cũng quý mến, kính trọng bà. Bà thường hay sang nhà chơi với nội tôi. Hai bà quý nhau lắm. Lần nào gặp tôi, bà cũng ôm tôi vào lòng, vuốt mái tóc dài quá vai của tôi mà nói: “Tối nay, sang ngủ với bà cho vui. Bà sẽ kể chuyện cổ tích cho cháu nghe và cả chuyện đánh Mĩ nữa. Cháu thích chuyện gì, bà kể chuyện đó!” Bà rất thương tôi. Có quà gì ngon mà chú Hòa, cô Hạnh gửi biếu bà, bà đều dành phần cho nội tôi và tôi. Trong xóm, hễ có chuyện khúc mắc gì, người ta thường nhờ bà đến hòa giải. Nội tôi nói: “ơ xóm này, bà Tý là trung tâm của sự đoàn kết, là chất keo kết dính mọi người lại với nhau trong tình làng nghĩa xóm”. Bà Tý của tôi là thế đó. Không chỉ riêng tôi kính trọng, quý mến mà xóm làng ai cũng nể trọng bà.

Viết một đoạn văn kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài 2

Nhà anh Toàn cách nhà tôi không xa lắm, chỉ độ khoảng một trăm mét. Anh học lớp mười hai với anh trai tôi. Tối nào, hai anh cũng học chung, khi thì ở nhà tôi, khi thì ở nhà anh. Bố mẹ anh chỉ có mỗi mình anh là con trai độc nhất. Nhiều người nghĩ rằng: những đứa con độc nhất thường hay nghịch ngợm, khó bảo. Không biết lời nói đó có đúng hay sai. Riêng tôi thì tôi thấy không đúng. Anh Toàn là một người mà tôi rất quý trọng. Cả mẹ tôi, bố tôi đều khen anh Toàn ngoan hiền dễ thương. Bố tôi thường nói với anh Đông tôi rằng: “Con làm bạn với Toàn, bố mẹ rất yên tâm. Gia đình nó là một gia đình khá giả. Vậy mà nó sống bình thường, giản dị, không đua đòi kiểu cách, không lêu lông chơi bời, ngược lại rất chăm học, lễ phép. Con nên học ở Toàn những đức tính ấy”. Những gì bố tôi nhận xét về anh Toàn, tôi đều thấy đúng cả. Chưa bao giờ tôi thấy anh cầm một điếu thuốc hay uống một li bia, li rượu. Anh đến nhà tôi thường là những quyển tập, quyển sách hay tài liệu tham khảo trên tay phục vụ cho việc học. Thỉnh thoảng anh mới rủ anh Đông tôi đi dạo mát quanh vườn một lát, rồi lại ngồi vào bàn học. Tuần nào, anh cũng mua cho tôi một cuôn “Khăn quàng đỏ” và dặn tôi đọc những mẩu chuyện trong đó để kể cho anh nghe. Tôi quý mến anh Toàn như anh Đông của tôi vậy.

>> Xem thêm:  Tả quả xoài lớp 3, bài văn ngắn miêu tả trái xoài

Viết một đoạn văn kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài 3

Nhà chị Phượng chỉ cách nhà em một con hẻm nhỏ. Hàng ngày, em thường sang chơi với chị và được chị cưng chiều lắm. Mồ côi mẹ từ tấm bé, chị thiếu đi tình thương bao la của một người mẹ. Bố chị ở vậy, nuôi chị cho đến bây giờ. Nãm nay, chị học lớp mười hai trường chuyên của tỉnh. Cả xóm em, aỉ cũng quí chị, thương chị. Bởi chị vừa đẹp cả người vừa đẹp cả nết. Đặc biệt ở chị có một điểm mà em rất kính phục. Đó là tình thương của chị dối với người già. Bà cụ Tứ ở cách nhà em một khoảnh vườn. Bà sống đơn độc một thân một mình trong căn nhà nhỏ, không con cái, cháu chắt. Nghe đâu trước đây cụ cũng có một gia đình hạnh phúc. Nhưng chiến tranh đã cướp mất ông lão và đứa con trai duy nhất của bà. Từ đó cho đến giờ, bà vẫn sống thui thủi một mình. Cảm thông với số phận đơn chiếc của bà cụ mà chị Phượng không ngày nào không đến thăm bà cụ. Mỗi lần đến với bà cụ, chị thường rủ em cùng đi. Chị giúp bà quét dọn nhà cửa, giặt giũ quần áo, cơm cháo cho bà mỗi khi bà ốm. Không ruột rà máu mủ, không họ hàng thân thích, thế mà chị Phượng chăm bà, thương yêu bà như bà nội, bà ngoặi của mình, thật là quý. Còn với em, chị coi em như đứa em ruột. Có cái gì ngon, cái gì đẹp, chị cũng chia phần cho em, và rồi còn hướng dẫn thêm cho em học nữa. Bố mẹ em rất quý chị, coi chị như con gái của mình.

>> Xem thêm:  Kể lại kỉ niệm với con vật mà em yêu lớp 3

Viết một đoạn văn kể về một người hàng xóm mà em quý mến – Bài 4

Ở cách nhà tôi hai căn hộ là nhà bác Khánh. Bác là bạn của ba tôi, cùng công tác với ba tôi trên tĩnh. Nhà tôi và nhà bác thân nhau lắm. Ba tôi coi bác như người anh ruột của mình. Còn bác thì lại coi ba tôi như người em trai của bác. Tết nhất cúng giỗ, hai nhà đều có nhau. Ba tôi thường nói: “Bác Khánh là một người rất tốt, ai cũng quý trọng bác ấy, thương bác ngần ấy tuổi đời mà không có con. Nhiều lần ngồi uống cà phê với bác, thấy bác ấy cứ thẫn thò' nhìn những đôi vợ chồng vui vẻ dẫn những đứa con đi dạo chơi, mà ba thương bác đến vô cùng”. Bác coi hai chị em tôi như những đứa con của bác vậy. Đi đâu xa về, bao giờ bác cũng có quà cho chị em tôi. Lúc thì hộp bánh sôcôla, lúc thì con búp bê tóc vàng, mắt xanh, lúc thì con gấu nhồi bông mập ú… Bác thường gọi hai chị em tôi bằng một tên gọi thật dễ thương: “con gái!” Mỗi lần như thế, tôi thường chạy đến bên bác. Bác ôm tôi vào lòng, rồi đặt lên trán tôi những cái hôn ấm áp. Tôi có cảm giác giống hệt như ba tôi thường ôm tôi vào lòng vậy. Cả hai chị em tôi đều coi bác là ba nuôi không biết từ bao giờ. Chỉ biết rằng mỗi tuần không gặp bác là tôi nhớ như nhớ ba của mình.

Bài viết liên quan