Phân tích vẻ đẹp trong suy nghĩ của anh thanh niên trong Lặng lẽ Sapa


Phân tích vẻ đẹp trong suy nghĩ của anh thanh niên trong Lặng lẽ Sapa

Bài làm

Bản thân gia đình của anh thanh niên quê ở Bình Lục -Hà Nam.Khi anh tốt nghiệp Khoa Vật Lý địa cầu thì lúc bấy giờ có phong trào ” Ba sẵn sàng ”,cùng với ” sóng Duyên hải ”,Gió Đại phong ”,”Cờ ba nhất ” đã thôi thúc anh háo hức tình nguyện làm công tác khí tượng trên đỉnh Yên Sơn ( Sa Pa ) cao 2600 mét để trở thành con người ” thèm người ” và ” cô độc nhất thế gian ”.

Lặng lẽ Sa pa thành phố trong sương và cũng rất giàu sức sống với hoa trái ngát hương bốn mùa.Lặng lẽ mà không buồn tẻ,những con người nơi đây đang từng ngày thầm lặng cống hiến sức lực của mình,thầm lặng đem lại hương sắc cho cuộc sống.Anh thanh niên với tầm vóc nhỏ bé,nét mặt rạng rỡ, “sống trong một căn nhà ba gian,sạch sẽ,với bàn ghế sổ sách,biểu đồ thống kê,máy bộ đàm.Cuộc đời riêng của anh thu gọn lại một góc trái gian với chiếc giường con,một chiếc bàn học,một giá sách “.Một cuộc sống giản dị,ngăn nắp của một con người yêu đời,say mê công việc và không có vẻ gì của sự buồn chán.

unnamed file 5 - Phân tích vẻ đẹp trong suy nghĩ của anh thanh niên trong Lặng lẽ Sapa

Vẻ đẹp trong cách suy nghĩ của anh thanh niên

Trong sự cảm nhận của cô kỹ sư trẻ mới ra trường,cuộc sống của người thanh niên là ” cuộc sống một mình dũng cảm tuyệt đẹp ”,anh mang lại cho cô ” bó hoa của những háo hức và mơ mộng ngẫu nhiên ”

Nếu như người họa sỹ lão thành mới chỉ ghi được ” lần đầu trên gương mặt của người thanh niên ” thì chính những lời tâm sự của một kẻ ” thèm người “khi được gặp người đã là một bức chân dung tự họa khá hoàn chỉnh.Chân dung là gì nếu không phải là những nét vẽ tinh thần,những nét gợi tả phảm chất?.Những nét tự họa của anh thanh niên về cả những con người đang làm việc như anh khiến người họa sỹ già,dù đã trải nhiều chuyện đời phải suy ngẫm rất nhiều: ” Người con trai ấy đáng yêu thật,nhưng làm cho ông nhọc quá.Với những điều làm cho người ta suy nghĩ suy nghĩ về anh.Và những điều anh suy nghĩ trong cái vắng vẻ vòi vọi hai nghìn sáu trăm mét trên mặt biển,cuồn cuộn tuôn ra khi gặp người “.Nỗi ” thèm người ” ở anh không phải nỗi nhớ cuộc sống đông đúc tiện nghi,an nhàn như anh nói: ” Nếu là nỗi nhớ phồn hoa đô thị thì xoàng ”.Người thanh niên hiểu rất rõ công việc của mình,chấp nhận sống trong hoàn cảnh buồn tẻ, cô độc để làm công việc ” đo gió đo mưa,đo nắng tính mây,đo chấn động mặt đất,dự vào việc báo trước thời gian hằng ngày phục vụ sản xuất,phục vụ chiến đấu ”.Những con người ấy không hề thấy buồn tẻ,cô độc.Cái sự ” thèm người ” của chàng thanh niên là lẽ bình thường của con người,nhất lại là tuổi trẻ.Anh sống với triết lý: ” khi ta làm việc,ta với công việc là đôi,sao gọi là một mình được? ” Được làm việc có ích đối với anh thế là niềm vui. Hơn nữa công việc của anh gắn liền với công việc của bao anh em đồng chí khác ở những điểm cao hơn hoặc thấp hơn. Người họa sĩ đã thấy bối rối khi bất ngờ được chiêm ngưỡng một chân dung đẹp đẽ đến thế:” bắt gặp một con người như anh là một cơ hội hãn hữu cho sáng tác,nhưng hoàn thành sáng tác là một chặng đường dài “.Cái lặng lẽ của cảnh sắc Sa Pa thì cây cọ trên tay người họa sĩ có thể lột tả được không mấy khó khăn,nhưng cái không lặng lẽ như ông đã thấy qua những con người kia thì vẽ thế nào đây?Người họa sĩ nhận thấy rất rõ ” sự bất lực của nghệ thuật,của hội họa trong cuộc hành trình vĩ đại là cuộc đời “.Với những vẻ đẹp mộc mạc,bức chân dung về mảnh đất trên cao ấy có sức ấm tỏa ra từ những bàn tay,khối óc đang từng ngày bền bỉ thầm lặng cống hiến.

>> Xem thêm:  Bạn hãy thuyết minh về chiếc áo dài

Anh không chỉ yêu nghề,có những suy nghĩ đúng đắn mà còn là một con người rất yêu đời: sống một mình trên đỉnh núi cao giữa núi rừng hoang vắng,nhưng anh không hề buồn nản và lười biếng ;anh trồng hoa nuôi gà,tìm cây thuốc quý ( tam thất ),đọc sách,tự học ngoài những giờ làm việc …

Anh còn là một thanh niên có tính cách và phẩm chất đáng mến: sông cởi mở,chân thành,ân cần,chu đáo với mọi người và rất khiêm tốn ( khi họa sĩ muốn vẽ chân dung anh,anh giới thiệu những người khác đáng cảm phục hơn.)

Thực ra,những nhân vật ở trong truyện ngắn này ít nhiều đều có màu sắc lý tưởng,nhưng họ đều là hình ảnh những con người mang vẻ đẹp của một thời kì lịch sử – vẻ đẹp trong cách sống và suy nghĩ của những người lao động bình thường ở miền Bắc xã hội chủ nghĩa vào những năm 60,70 của thế kỉ XX..

Bài viết liên quan