Cảm nghĩ của em về Mẹ kính yêu


Đề bài: Cảm nghĩ của em về Mẹ kính yêu.

Bài làm

Tôi đang ngồi học trước hiên nhà. Một bài tập khó khiến tôi suy nghĩ mãi. Giá kể lúc này có mẹ ở đây tôi sẽ được giải đáp ngay. Hôm nay đã là ngày thứ 21 kể từ lúc mẹ đi công tác. Mẹ thường đi công tác xa nhà từ khi tôi còn rất nhỏ, nhưng tôi luôn yêu và kính trọng mẹ rất nhiều.

Tuổi thơ tôi gắn bó thân thiết với một người cha nông dân quanh năm “đầu tắt mặt tối”. Tuổi thơ tôi là những ngày mẹ công tác xa nhà cả tuần lễ liền, đôi khi sẽ là cả tháng công tác xa. Dù vậy, tôi vẫn rất yêu mẹ. Tôi thương mẹ vất vả vì nuôi tôi và hai đứa em ăn học mà chẳng bao giờ có những ngày nhàn rỗi như các bà mẹ nông thôn khác. Mẹ vừa làm mẹ, mẹ còn gánh vác cả công chuyện gia đình. Cha tôi mắc bệnh về khớp, vì vậy không làm được việc nặng nhọc nhiều. Cha hằng ngày nom ruộng, làm vườn, chăm đàn lợn, đàn gà. Tưởng như nhàn nhã nhưng cha cũng quanh cả ngày mới xong việc. Ngược lại, những việc như sửa chữa đồ đạc hỏng, sửa sang nhà cửa hay công việc cỗ bàn của họ hàng, mẹ tôi đều đứng ra đảm nhiệm.

Nhiều lúc, tôi thực sự khâm phục mẹ. Người phụ nữ xốc vác kia lại mang dáng dấp nhỏ bé đến thế. Mẹ cao chừng ngoài mét sáu một chút, người gầy gầy, khuôn mặt có phần hốc hác. Làn da mẹ xỉn màu vì buôn ba khắp mọi nơi. Duy có mái tóc mẹ là rất đẹp. Mái tóc đen, dài, thẳng mượt. Vì vậy mẹ gần như không cần làm tóc giống các chị, các cô khác. Tôi mắt mẹ sáng, đinh ninh trong mọi việc. Mẹ hợp với vẻ suy tư hơn là tươi cười. Tuy nhiên, mẹ rất nhanh nhẹn trong mọi việc. Dáng mẹ quần quật làm việc không thua kém gì một người đàn ông, người trụ cột trong gia đình. Thậm chí, bắp tay, bắp chân mẹ rất rắn chắc. Trong mọi việc, mẹ đều quyết đoán và thực hiện dứt khoát.

>> Xem thêm:  Hãy chứng minh rằng từ xưa đến nay nhân dân ta luôn sống theo đạo lý: "Ăn quả nhớ kẻ trổng cây"

cam nghi cua em ve me kinh yeu - Cảm nghĩ của em về Mẹ kính yêu

Cảm nghĩ của em về Mẹ

Mẹ vốn nghiêm khắc. Tôi đã trải qua những ngày tháng đòn roi vì làm cái này sai, làm cái kia không tốt. Những lần tôi trốn học đi chơi hay la cà đến giờ mà chưa về nhà, mẹ lại cáu giận mà mắng tôi té tát. Đó là khi tôi ghét mẹ.

Mẹ giàu tình cảm. Tôi nhận ra điều đó trong một ngày mẹ khóc vì ba đau khớp chân quá, cứ rên rỉ hoài. Những giọt nước mắt sụt sùi của người phụ nữ vừa là tình thương chồng, vừa là sự tự thương cho số phận nặng nề trách nhiệm của mẹ. Nhìn cảnh ấy, tôi không kiềm được lòng. Tôi đã làm gì suốt những ngày tháng qua? Trong lúc mẹ vất vả nơi nào đó, tôi chỉ thấy mình cha khó nhọc. Tôi đã không biết mẹ vất vả thế nào. Tôi nhận ra, mẹ thật tuyệt vời. Tôi yêu mẹ!

Kể từ ngày ấy, tôi đã tu chỉnh học hành hơn, có thái độ sống đúng đắn và trách nhiệm hơn, giống mẹ vậy. Có lẽ tôi đã ngoan ngoãn hơn nên mẹ cũng yên lòng. Mẹ trìu mến hơn và tình cảm hơn. Tình thương yêu đâu cần là những cái hôn hay lời tỏ tình thương mến. Tình yêu vốn là sự chân thành muốn mọi điều tốt đẹp đến với nhau. Cha mẹ tôi thật vĩ đại! Tình thương, đức hi sinh của mẹ thật vĩ đại!

>> Xem thêm:  Cảm nhận Nam quốc sơn hà của Lí Thường Kiệt

Người mẹ trong tôi vốn là thế đấy, một người không nhân hậu như Bụt hay xinh đẹp như Tiên nhưng là người mẹ trách nhiệm. Tôi cũng mong sao sau này trở thành người phụ nữ giống như mẹ. Tôi sẽ tự chủ trong mọi vấn đề và hành động thật phóng khoáng.

Ngày hôm nay tôi đã trưởng thành hơn và biết suy nghĩ hơn. Tôi cũng học cách yêu thương cha, mẹ hơn. Gia đình tôi, vẫn là cảnh cha làm việc, mẹ công tác xa nhà, nhưng lòng ai cũng an yên hơn vì chúng ta có một gia đình biết yêu thương nhau. Mỗi khi công tác, tôi lại có cảm giác lo lắng, hồi hộp, mong ngóng mẹ về mỗi ngày. Bài tập khó này tôi muốn nhờ mẹ dạy, tôi muốn được mẹ dạy nấu ăn, dạy đan len… Mẹ ơi, bao giờ mẹ mới về?

Hoài Lê

Bài viết liên quan