Giới thiệu về bài thơ Khóc Dương Khuê của tác giả Nguyễn Khuyến


Khóc Dương Khuê là bài thơ thể hiện được sự bàng hoàng xót thương trước sự ra đi đột ngột của người bạn thân Dương Khuê. Giới thiệu về bài thơ Khóc Dương Khuê sẽ cung cấp thêm những thông tin bổ ích về bài thơ này.

1. Giới thiệu về Dương Khuê

Bài thơ “Khóc Dương Khuê” là bài thơ được Nguyễn Khuyến sáng tác để viếng người bạn thân Dương Khuê của mình.

Dương Khuê là người ở làng Vân Đình – Ứng Hòa – Hà Đông (nay thuộc Hà Nội), ông kém Nguyễn Khuyến bốn tuổi nhưng hai người đã đậu cử nhân cùng một khoa, mỗi người có một cách sống khác nhau nhưng họ vẫn giữ tình bạn thân thiết, keo sơn và gắn bó không bao giờ thay đổi. Năm 1902 Dương Khuê mất, nghe tin ấy, Nguyễn Khuyến đã làm bài thơ đễ tiễn biệt người bạn tri kỉ của mình. Bài thơ được viết bằng chữ Hán có nhan đề là “Vãn đồng niên Vân Đình tiến sĩ Dương Thượng thư” có bản dịch là “Khóc bạn” về sau tác giả tự dịch ra chữ Nôm và quen gọi là “Khóc Dương Khuê”.

gioi thieu ve bai tho khoc duong khue cua tac gia nguyen khuyen - Giới thiệu về bài thơ Khóc Dương Khuê của tác giả Nguyễn Khuyến
Giới thiệu về bài thơ Khóc Dương Khuê của tác giả Nguyễn Khuyến

2. Nội dung bài thơ

Xuyên suốt bài thơ là nỗi đau buồn tột cùng của tác giả đối với người bạn Dương Khuê của mình, sự đau thương mất mát khi mất đi một người tri kỉ. Tác giả thể hiện nỗi xót xa khi nghe tin bạn mất, nhớ về những kỉ niệm tình bạn chân thành thủy chung gắn bó mà lòng càng thêm đau đớn, day dứt. Đối với tác giả đó là một sự mất mát lớn, sự hụt hẫng nghiêm trọng, mất đi người bạn tri kỉ như mất đi một phần cơ thể. Trong bài thơ tác giả đã không nhắc tới cái “chết” như một cách nói giảm, thay vào đó là các hình ảnh tượng trưng như để giảm nhẹ nỗi đau đớn khi mất bạn. Với cách sử dụng từ và hình ảnh, sử dụng điển tích phù hợp cũng như âm điệu của từng câu song thất lục bát rất nhịp nhàng đã góp phần giúp nhân vật trữ tình bộc lộ tâm trạng của mình một cách sâu sắc.

>> Xem thêm:  Cảm hứng vũ trụ và nỗi sầu nhân thế trong bài thơ Tràng giang của Huy Cận.

Bài thơ đã thể hiện nỗi đau buồn của Nguyễn Khuyến trước sự ra đi của người bạn tri kỉ Dương Khuê, đồng thời bài thơ cũng ca ngợi về tình bạn thủy chung, gắn bó keo sơn của tác giả. Nhắc nhở chúng ta cần trân trọng và gìn giữ những tình cảm thiêng liêng, vô giá.

Bài viết liên quan