Tả bà của em lớp 6 – Bài văn mẫu miêu tả người bà nội, bà ngoại của em


Tả bà của em lớp 6 – Bài văn mẫu miêu tả người bà nội, bà ngoại của em

Hướng dẫn

BÀI VĂN MẪU SỐ 1 MIÊU TẢ BÀ CỦA EM LỚP 6

Trong gia đình, ngoài ba mẹ, bà là người em yêu quý nhất. Tình yêu thương của bà luôn dành hết cho con, cho cháu nhưng bà luôn yêu quý em hơn cả- đứa cháu gái bé bỏng của bà.

Bà em năm nay đã ngoài tám mươi tuổi. Dáng người bà nhỏ nhắn, bà không còn đi lại nhanh nhẹn như ngày xưa, mà bây giờ cây gậy luôn dìu bà bước từng bước chậm rãi, vững vàng. Lưng bà hơi còng có lẽ bởi gánh nặng mưu sinh suốt cả đời người đã đè nặng lên dáng hình bà. Đôi mắt bà không còn tinh tườm như trước nữa nhưng ánh nhìn của bà vẫn hiền từ, trìu mến như ngày nào. Gương mặt bà xuất hiện những chấm đồi mồi, nếp nhăn qua ngày tháng. Em không biết rằng đôi khi mải chơi, không nghe lời bà khiếm bà phiền lòng, em đã thêm một nếp nhăn trên gương mặt phúc hậu ấy khi để bà lo âu, suy nghĩ  về mình. Em yêu nhất mái tóc bạc trắng như cước của bà. Sao lúc nào áng tóc ấy của mượt mà, gọn gàng và thoang thoảng hương thơm dìu dịu của hoa bưởi, trái bồ kết. Giọng nói của bà trầm ấm, bà thường nói chuyện từ từ và nhã nhặn khiến người đối thoại cảm thấy thoải mái. Đôi lúc em hờn dỗi, bà nhẹ nhàng nựng em; Lúc em làm sai điều gì, giọng nói của bà nghiêm nghị hơn mà nó khó giấu nổi nét buồn hiện trên ánh nhìn của bà. Bà em vẫn giữ phong tục ăn trầu, bà nói rằng làm như vậy răng sẽ chắc hơn. Không chỉ thế, mỗi sớm bà thường dậy trước cả nhà một chút để pha trà. Điều đó dường như trở thành nếp sống của bà.

Với gia đình,bà luôn cố gắng vun vén cho cuộc sống của con cháu. Bà thường giúp bố mẹ em một số công việc nhà và để em có thêm thời gian học hành. Bà em thường ngăn nắp trong bộ quần áo nâu bình dị,chân chất. Đức tính cần cù, chịu thương,chịu khó khiến bà mặc dù lớn tuổi, bà vẫn dành thời gian cuốc xới, chăm chút cho mảnh vườn nhà. Bởi ba mẹ em thường đi làm xa nên bà luôn bên em. Bà tỉ mỉ và cẩn thận chỉnh sửa những lời nói, tác phong của em một cách tế nhị, nó giúp em trưởng thành hơn từ những lời bà nhắc nhở. Mỗi tối trước khi đi ngủ, em đều háo hức đợi chờ bà kể chuyện. Bà em là một kho tàng kiến thức về truyện cổ tích hay ca dao, với giọng nói thân thương như có sức mạnh kì diệu bà đưa em đến với thế giới thần kì. Khi nằm bên bà, bàn tay gầy gầy, xương xương của bà thường vuốt ve làn tóc mỏng của em. Những trưa hè oi ả, bà lặng yên phe phẩy chiếc quạt nan để em yên giấc ngủ. Em lớn khôn mới hiểu được tình yêu thương nhiều khi được thể hiện một cách bình dị như thế.

>> Xem thêm:  Trận mưa lụt vừa qua làm vỡ đê thật là khủng khiếp. Em hãy kể lại sự việc đó

Với họ hàng làng xóm, bà luôn niềm nở chân thành tiếp đón và trong xã giao, bà luôn được mọi người tôn trọng. Em chưa thấy bà gây xích mích với ai bao giờ, bà nói rằng làm như vậy mình sẽ sống thanh thản hơn. Tính khí ương bướng của em không còn nữa bởi những lời bảo ban và cách sống của bà làm gương cho em noi theo.

Em luôn yêu mến và kính vọng bà. Em thầm hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt và vâng lời bà để bà được vui lòng và tự hào về em.

BÀI VĂN MẪU SỐ 2 TẢ BÀ CỦA EM LỚP 6

Kí ức tuổi thơ mỗi người có thể là hình ảnh dịu dàng của bàn tay mẹ, là mỗi lần áp lưng ba khi đến trường, là khi ngồi nghe ông kể chuyện kháng chiến, chuyện ngày xưa. Còn tuổi thơ của tôi phong phú hơn nhiều: tôi có bàn tay bà, có câu chuyện của bà, có tình yêu thương và có cả bóng dáng bà tôi. Ngoại đã trở thành tuổi thơ của tôi rồi!

Ai mà chẳng có bà, bạn có thể tự hào về bà bạn, nhưng tôi vẫn luôn tin chắc rằng trên đời này không có ai có đẹp hơn bà tôi được. Tôi chắc rằng như thế đấy!

Giống như bao người bà khác, 76 tuổi, ở cái tuổi này, tóc bà đã bạc nhiều rồi. Khó khăn lắm tôi mới tìm được mấy sợi tóc đen cho bà. Tôi vui lắm, tôi khoe bà nhưng chắc chắn rằng tôi sẽ không nhổ rồi. Bà tôi dáng người nhỏ con, chiếc lưng kia đã còng xuống nhiều vì những cái cuộc đời vẫn gọi là “một nắng hai sương” và những cái bà gọi là “tình yêu thương” dành cho chúng tôi. Bà tôi thích mặc những chiếc áo màu tím chấm bi hay những chiếc màu xanh, xanh như bầu trời ấy! Tôi không biết cái người ta bảo là “phúc hậu” trên mặt bà là gì. Tôi chỉ thấy rằng khi bà cười trông bà rất hiền. Dù khi ấy, những nếp nhăn trên mặt bà xô lại với nhau, vết chân chim ở vệt mắt kia lại hằn sâu thêm. Nhưng tôi lại thích những nếp nhăn và vết chân chim ấy. Vì có nó, bà mới đúng là bà tôi. Bà tôi có con mắt rất đẹp. Nếu “con mắt là cửa sổ của tâm hồn” thì hẳn tâm hồn bà tôi là đẹp nhất trên đời rồi. Đôi mắt đen láy, hơi nheo lại nhưng mỗi khi nhìn vào đó là tôi lại cảm thấy rất bình yên và hạnh phúc đến lạ thường.

>> Xem thêm:  Phần 2 Đề 2: Đóng vai nhân vật Thánh Gióng kể lại truyện Thánh Gióng

Nhưng tôi vẫn yêu nhất là đôi bàn tay của bà. Những lớp da đã già, nhão dần ra và bọc lấy những mảnh xương yếu ớt của cơ thể. Nhưng đôi tay ấy lại có vẻ rất khỏe mạnh. Chính đôi tay ấy đã gánh bao nhiêu gánh hàng ra chợ và trở về. Đôi tay bê những đồ to lớn. Đôi tay nhóm củi và thổi bếp. Đôi tay ấy đã gây dựng lên cả căn nhà này và nuôi mẹ tôi, các dì tôi ăn học, và giờ là tôi. Nhưng cũng có lúc đôi tay ấy lại rất ấm áp và nhẹ nhàng. Mỗi lúc bà ôm tôi vào lòng, bà vỗ về khi tôi khóc và cả bàn tay vuốt ve cho tôi ngủ những trưa hè oi nóng, những đêm đông lạnh lẽo. Tay bà là chiếc gậy thần kì, là lửa, là nước hay gì mà có sức mạnh vạn năng thế?

Bà tôi rất thông minh. Bà không được học hành nhiều nhưng không có câu ca dao tục ngữ nào mà bà không biết, không một câu chuyện cổ tích ngụ ngôn nào mà bà chưa từng được nghe kể, cũng không một loài cây nào có thể làm khó ngoại. Còn gì hạnh phúc hơn với một đứa trẻ khi được nằm trong lòng bà, tranh với những đứa khác để trả lời, để đoán diễn biến tiếp theo của câu chuyện mà bà đang kể. Bà chưa bao giờ khiến tôi phải buồn, và cả người khác cũng vậy. Bà khiến mọi người luôn phải kính nể, và nói những điều giúp cho mọi người vui vẻ chấp nhận. Thỉnh thoảng, bà nói nhiều một chút. Nhưng không bao giờ những lời đó là thừa cả. Bà luôn suy nghĩ trước khi nói và luôn làm trong âm thầm.

>> Xem thêm:  Cảm nhận về loài cây em yêu

Những người tốt bụng thì sẽ được sống thật lâu để giúp mọi người hạnh phúc phải không nhỉ? Bà tôi cũng sẽ như thế. Ngày xưa, bây giờ và cả mai sau nữa, vẫn sẽ là bà, vẫn mãi là bà trong kí ức tôi, trong cuộc đời tôi.

Bài viết liên quan