Tả buổi trưa hè ở làng quê Việt Nam


Tả buổi trưa hè ở làng quê Việt Nam

Bài làm

Mặt trời đã bắt đầu lên cao, những tia nắng vàng tươi như rót mặt khẽ nhảy nhót trên từng hàng cây kẽ lá, trưa đã bắt đầu buông xuống trên những mái nhà, hàng cây của làng quê Việt Nam giản dị, đơn sơ.

Buổi trưa, nắng gắt hơn hồi sáng, ông mặt trời vươn vai, buông xuống trần gian những tia nắng chói chang. Những đám mây trắng xóa, lững lờ trôi như những tảng bông xốp mềm. Ngoài đồng, những cây lúa vàng rực rỡ chín đều tăm tắp thơm mùi nắng mới, lấp lánh, óng ánh dưới cái gay gắt của nắng hạ. Những cánh cò trắng bay lả bay la, chạy dài đến tận cuối chân trời. Tiếng ve bắt đầu kêu rả rích trên từng hàng cây, kẽ lá, tạo nên một bản giao hưởng đặc trưng của mùa hạ làm rộng rã cả long người. Cây đa đầu làng vẫn sùng sững mặc cho cái nắng hạ ban trưa như đỏ lửa vẫn một mình một góc, một mình một khoảng trời râm mát đến dịu lòng người. Không gian yên tĩnh đến lạ kì, ngoài trừ tiếng ve râm ran ỉnh ỏi. Con đường làng trải đầy thóc, đầy rơm, màu vàng của nắng như hòa lẫn với màu vàng của rơm, màu vàng của con đường đất ngày nào cũng đưa ta về nhà. Dòng sông quê cứ thế lững lờ trôi giữa cái trưa hè oi ả, nắng vàng chảy tràn lên mặt nước như một chiếc gương khổng lồ rọi bóng vạn vật. Hai bên bờ sông, những hàng cây rủ xuống như những nàng thiếu nữ ngẩn ngơ, vừa chải tóc mà lòng vừa đầy tơ vương.

>> Xem thêm:  Em hãy tả cảnh giờ ra chơi trên sân trường em

Em yêu biết bao khung cảnh làng quê buổi ban trưa, vừa đẹp một cách dịu dàng, vừa đẹp một cách yên bình giản dị, vẻ đẹp ấy cứ thế in sâu vào lòng người mãi chẳng buông.

Bài viết liên quan