Biểu cảm các loại cây em yêu – Cây trúc Nhật


Biểu cảm các loại cây em yêu – Cây trúc Nhật

Mỗi khi ra ngoài ban công, em lại say sưa ngắm vẻ đẹp của cây trúc Nhật toả bóng mỗi khi nắng lên. vẻ đẹp ngay thẳng, riêng biệt, không thể nhầm lẫn.

Trúc cùng họ với tre, cùng một mầm măng mọc thẳng. Trúc dài, cao khoảng hơn một mét nhưng mộc mạc. Em còn nhớ lần ông nội mua cây trúc Nhật này về trồng, em cảm thấy rất vui sướng.

Em nâng niu cái cây xinh xinh được trồng trong cái chậu nhỏ, thích thú cười reo. Ông đặt cây vào một cái chậu lớn hơn. Trúc rất dễ sống, hợp ngay với đất mới lại còn được ông chăm sóc và tưới nước đều đặn nên chẳng mấy chốc cây đã lớn rất nhanh, xanh tốt. Những chiếc lá to dần lên, li ti những giọt sương sớm còn đọng lại. Thân cây nhẵn và trơn. Những đốt cây phía dưới có màu tro, càng lên trên thì càng chuyển thành màu xanh giản dị.

Mùa xuân, chim chóc bay về là mùa cây cối đâm chồi nảy lộc, muôn hoa khoe sắc. Trúc bắt đầu lộ ra vẻ đẹp của mình. Những bông trúc Nhật trắng muốt, loe rộng ra như những chùm pháo hoa. Giữa những đêm mùa xuân, em bỗng ngửi thấy mùi hương hoa tinh khiết thoang thoảng trong cơn gió se lạnh. Dường như ban ngày hoa trúc ngủ, ấp ủ một hương thơm tiềm ẩn bên trong. Đến đêm, hoa nở bung ra cùng với mùi hương quyến rũ, làm xao xuyến lòng người.

>> Xem thêm:  Giải thích câu ca dao: Có làm thì mới có ăn Không dưng ai dễ đem phần đến cho

Vẻ đẹp của trúc còn được thể hiện ở sự dẻo dai, vững chắc, ngay thẳng trước dông bão như bao loài tre nứa khác. Trúc mang phẩm chất kiên cường bất khuất của dân tộc ta. Có lần, em đã thử sức chịu đựng dẻo dai của trúc bằng cách cầm thân cây và lắc mạnh, ra sức kéo nhưng không tài nào làm trúc bật rễ được. Mẹ thấy thế liền trách em, nhưng ông đã ra ngăn và nhẹ nhàng hỏi tại sao em lại làm như vậy. Em kể cho ông nghe rằng em muốn xem trúc có thực sự dẻo dai và vững chắc như thơ ca đã ca ngợi không:

Loài tre đâu chịu mọc cong

Mới lèn đã thẳng như chông lạ thường

Ông cười, xoa đầu em và bảo rằng em là một đứa trẻ, tò mò, thích khám phá. Nhưng cây cũng như con người, cây biết đau đấy. Em thầm xin lỗi cây và từ đó, em cùng ông chăm cây lớn lên. Ngày ông mất, em rất buồn, thương nhớ ông. Trúc cũng vậy. Nhưng nhìn trúc vẫn vững vàng như khi ông còn sống, em cảm thấy được an ủi phần nào. Ngày ấy, trời cứ mưa, mưa mãi không thôi.

Trúc Nhật gợi nhớ hình bóng ông, gợi cho em nỗi nhớ tha thiết trong lòng. Trúc mãi là người bạn yêu quý, thân thương. Em sẽ thay ông chăm sóc cây, cho cây càng thêm tốt tươi và đơm hoa kết trái.

Bài viết liên quan