Giới thiệu một thắng cảnh gán liền với cổ tích huyền thoại của đất nước ta


Giới thiệu một thắng cảnh gán liền với cổ tích huyền thoại của đất nước ta

Nhà thơ Vũ Cao có bài thơ "Núi Đôi": "Lối ta đi giữa hơi sườn núi / Đôi ngọn nên làng gọi Núi Đôi / Em vẫn đùa anh: Sao khéo thế/ Núi chồng núi vợ đứng song đôi"… Núi Đôi được nhà thơ nói đến qua một thiên diễm tình của anh bộ đội và cô du kích thời 9 năm kháng chiến chống Pháp là một địa danh thuộc huyện Đông Anh, ngoại thành Hà Nội.

Còn Núi Đôi mà chúng tôi giới thiệu ở đây là một thắng cảnh ở Hà Giang, Tây Bắc.

Núi Đôi còn được gọi là núi Cô Tiên nằm phơi mình giữa một thung lũng nhỏ bên phố núi Tam Sơn, huyện Quản Bạ. Xung quanh là những thửa ruộng tựa như những dải khăn màu uốn lượn.

Hãy chọn một ngày đẹp trời vào cuối xuân đầu hạ, hay một đêm trung thu gió mát trăng trong mà ngắm nhìn, mà chiêm ngưỡng, mới cảm nhận được một phần nào vẻ đẹp thơ mộng, huyền ảo của Núi Đôi.

Khi lúa con gái mơn mởn xanh trên những thửa ruộng cao thấp liền kề, lúa reo lên hát lên, sóng lúa cuồn cuộn như muốn ôm lấy núi Cô Tiên. Núi cứ phập phồng rung động trong nắng xuân dưới bầu trời xuân thanh khiết, bao la.

Mùa hè đến, nắng vàng rực rỡ bao trùm lấy cả một vùng Quản Bạ. Phố núi Tam Sơn càng trở nên tráng lệ. Những thửa ruộng cao thấp liền kề, lúa chín vàng tươi, rập rờn múa hát. Hương lúa thơm ngát hay hương thơm huyền diệu từ Núi Đôi tỏa ra, làm cho du khách ngây ngất đứng trầm ngâm, tâm tưởng trôi về huyền thoại.

>> Xem thêm:  Nêu cảm nghĩ về nhân vật Lượm trong bài thơ cùng tên của Tố Hữu

Những đêm trung thu, trời xanh vời vợi, đứng trên đỉnh đèo Quốc lộ 4C qua đoạn đường Hạnh Phúc gần sông Nho Quế, ta có thể thưởng ngoạn vẻ đẹp thuần khiết, hữu tình của Núi Đôi. Lá cây rừng lao xao. Tiếng côn trùng rỉ rả trong vách đèo, vách đá. Nước sông róc rách hòa nước suối thầm thì. Lúc ấy, tâm hồn ai cũng trở nên thanh thoát muốn bay lên.

Ngắm trăng trên bãi biển Sầm Sơn, bãi biển Nha Trang,… đã thấy đẹp. Ngắm trăng nơi đồng quê thấy trong sáng cả tâm hồn. Ai đã ngắm trăng trên cao nguyên? Đêm trăng thu ở Quản Bạ, ở phố núi Tam Sơn sao thơ mộng thế! Cảnh vật như được ướp hương hoa, trở nên thanh khiết kì lạ. Mây trắng từng, dải từng dải nhẹ trôi qua như ôm lấy, như vuốt ve Núi Đôi. Dải mây trước còn dùng dằng thì dải mây sau đã trôi tới, kẻ lưu luyến bâng khuâng, người thì ôm chật lấy, bao bọc lấy núi. Sao nhấp nháy trên cao xa như nheo mắt nhìn. Ánh trăng vàng qua màn sương thu mờ, tưởng như đem sữa chan hòa lên núi Cô Tiên. Đêm trăng thu đẹp, núi Cô Tiên kì ảo. Một không gian đầy hương thơm, ngọt ngào. Ta cảm thấy bụi trần được gột sạch,… Một vần cổ thi thoảng nhẹ tâm hồn; cứ nhẩm đi nhẩm lại mà lâng lâng:

Một phút thanh nhàn trong thuở ấy

>> Xem thêm:  Soạn bài đề văn biểu cảm và cách làm bài văn biểu cảm

 Nghìn vàng khôn đổi được hay chăng?

Người bạn thân đồng hành, nhìn tôi mỉm cười, vỗ vào vai tôi khẽ hỏi: "Cậu có biết cổ tích về Núi Đôi không?". Tôi khẽ đáp: "Lần đầu tiên vượt cổng Trời, lên đây mới được ngắm Núi Đôi, còn cổ tích về Núi Đôi, núi Cô Tiên thì chưa được biết, chưa được nghe ai kể…".

Anh bạn thầm thì như tiếng suối.

Một chuyện tình rất đẹp, rất thơ mộng. Đã mấy nghìn năm, mấy vạn năm về trước. Ở miền Quản Bạ nhiều sương núi giăng giăng này có một chàng trai người H’Mông tuấn tú, tài hoa thổi kèn môi rất tuyệt, từng làm mê li bao thiếu nữ vùng sơn cước.

Những đêm trăng, chàng ngồi bên bờ suối thổi kèn môi. Trăng sao lấp lánh hơn. Tiếng đàn môi ngân nga như tiếng suối, ríu ran lảnh lót như tiếng chim rừng, lúc lên bổng, lúc xuống trầm. Có lúc tiếng kèn môi bay cao, bay xa lên 9 tầng mây xanh…

Thế rồi, có một tiên nga tên là Hoa Đào nghe được. Lạ lắm, nàng bồn chồn, đắm say. Hoa Đào trốn khỏi Tiên cung, bay xuống Hạ giới, tìm gặp chàng nghệ sĩ đa tài. Nàng say đắm nuốt từng tiếng ngọc tiếng vàng. Chàng trai say mê ngắm nhìn tiên nữ. Trời gần sáng, chàng trai rước người yêu về ngôi nhà pơ-mu xinh xắn ven đồi. Hai người nên vợ nên chồng từ đấy.

Kì lạ vô cùng, ngôi nhà gỗ pơ-mu đêm đêm rực ánh trăng sao, một mùi hương tỏa ra nồng nàn thơm ngát. Gần một năm sau, cô gái nhà Trời sinh được một bé trai kháu khỉnh, đáng yêu.

>> Xem thêm:  Trình bày ý kiến của em về câu: “Lửa thử vàng, gian nan thử sức”

Thế rồi, Ngọc Hoàng phát hiện ra Hoa Đào trốn xuống trần gian. Ngài giận lắm, sai sứ giả tìm bắt nàng về.

Nhớ chồng, thương con thơ xa mẹ khát sữa, Hoa Đào đã để lại đôi vú căng đầy sữa cho con…

Đôi vú ấy về sau trở thành hai quả núi, dáng hình như bầu vú mẹ, tròn trịa, căng tròn đến lạ thường. Hai trái núi đó được người đời gọi là Núi Đôi hay núi Cô Tiên.

Tương truyền, nhờ dòng sữa thơm ngọt của nàng tiên, mà vùng Quản Bạ có khí hậu ôn hòa mát mẻ. Các loại hoa trái như lúa, đào, lê, mận, hồng,… ở nơi đây có hương vị thơm ngon tuyệt vời. Nước mắt thương khóc của nàng đã biến thành dòng sông Miện xanh trong chảy xuyên vùng núi đá tai mèo. Du khách xa gần, nhất là các cô gái chàng trai đến thăm thú Núi Đôi, ai cũng muốn uống một ngụm nước sông Miện…

Hà Giang là vùng ven biển của đất nước ta. Con người chất phác, cần cù, dũng cảm. sản phẩm phong phú, nhiều hoa thơm trái ngọt. Nhiều cảnh đẹp đáng yêu: chợ Khâu Vai, núi Rồng ở mỏm Lũng Cú, bãi đá cổ, cổng Trời, Núi Đôi,…

Năm 2010, Núi Đôi đã được Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch công nhận là Danh thắng cấp Quốc gia.

Núi Đôi đã và đang vẫy gọi du khách.

Bài viết liên quan