MS108 – Sống là phải tỏa sáng?


Nghị luận xã hội: Sống là phải tỏa sáng?

Bài làm

Giữa lòng thành phố nhộn nhịp sôi động mà lắm những bộn bề, lo toan, lang thang đến những con hẻm nhỏ, những góc nhìn màu bình dị ta sẽ thấy bao điều, là:

Một bác lao công nhịp nhịp cây chổi sương quét rác với đôi mắt ngời sáng hạnh phúc, thỏa mãn nhìn con đường sạch sẽ, mát mẻ với những hàng cây.

Là một anh họa sĩ đường phố nghèo đang loay hoay vẽ những đứa bé chơi đùa bằng khuôn mặt bừng sáng yêu thương.

Là một cậu học sinh học kém nhất lớp đang cố gắng ôn lại một cách khó khăn những kiến thức bị hỏng mà vẫn toát lên nét vui vẻ, tự tin, đáng yêu.

song la phai toa sang - MS108 - Sống là phải tỏa sáng?

Và tôi thấy hình như những con người giản đơn bé nhỏ chẳng ai muốn chú ý, họ cứ đứng nơi, họ đang đứng, họ tỏa sáng theo cách của riêng họ, luồng ánh sáng đẹp đẽ toát lên từ công việc của bác lao công, của anh hoạt sĩ hay của cậu học sinh, những người đứng cách xa chốn lung linh rực rỡ của những điều cao sang. Vậy thì sao ta lại cứ phải hướng đến một điều xa vời mà quên mất giá trị của bản thân, quên đi nét đặc biệt, sự quan trọng của mình, ánh sáng từ bản thân?

“Tỏa sáng” là khi ta, chính ta nỗ lực và cố gắng đạt được một thành công nào đó, dâng hiến cho cuộc đời những giá trị vật chất và tinh thần, là khi ta sống như ngọn lửa, cháy bỏng với những mơ ước và khao khát, khi ta truyền đi hơi ấm của sự sống tỏa sáng sẽ làm cho con người trải nghiệm niềm hạnh phúc đích thực được sống ở đời. Đó là một cách để khẳng định ý nghĩa tồn tại của bản thân mình trước cuộc đời. Nó đòi hỏi con người phải bộc lộ, giải phóng toàn bộ nguồn năng lượng tiềm ẩn bên trong, ngỡ ngàng trước những khả năng mà bản thân chưa từng ngờ tới. Đạt được thành công, được công nhận và trân trọng, đó cũng là một niềm hạnh phúc, là sự đáp đền đối với những nỗ lực không ngừng nghỉ của con người. Và sống là phải tỏa sáng, có rực rỡ hay dịu êm, có chói lòa hay mát dịu, đó là do ta.

>> Xem thêm:  MS162 - Phân tích nỗi nhớ của người con gái khi yêu trong khổ thơ: Con sóng dưới lòng sâu... Cả trong mơ còn thức

Chúng ta sinh ra không chọn được hình hài…

Mỗi Thiên Thần bé nhỏ xin chào cuộc đời, trong mắt mọi người đó là điều thật đẹp đẽ, thiêng liêng, là món quà vô giá mà Cuộc sống đã ban tặng.Để đứa trẻ đến được với cuộc sống này, người mẹ phải trải qua chín tháng mang nặng đẻ đau; trái tim của mẹ, của cha luôn đập những nhịp đập mong ngóng và nồng ấm nhất, hòa cùng với trái tim nhỏ bé của ta trong lồng ngực. Nhưng những đứa trẻ ấy, chúng không được chọn cho mình hoàn cảnh sống, chúng không thể tạo cho mình một dáng vẻ mới… Có người được sinh ra đã là hoàng tử, công chúa quyền lực của cả một quốc gia với ngoại hình long lanh, xinh đẹp. Ánh sáng từ họ làm chói mắt mọi người. Rồi cũng có người lớn lên trong một gia cảnh không tốt, không đủ đầy, không thể cho họ điều kiện cao sang… Thế nhưng dẫu vậy, chẳng phải họ đã là công chúa, hoàng tử trong lòng bố mẹ rồi sao. Họ không may mắn, họ không có điểm khởi đầu tốt đẹp… Nhưng đó không phải là lý do khiến những con người ấy chùng chân, lặng bước trên con đường tương lai của mình.

… nhưng ta lại có thể chọn cho mình một cách sống.

Như một ngôi sao chạy đến cầu xin thần Dớt thay đổi vị trí của mình để đứng ở một nơi nó có thể phát sáng rực rỡ, chói chang nhất, chúng ta cũng từng cầu xin Cuộc Đời hãy thay đổi vị trí của mình trên bầu trời cuộc sống lắm những điều bất công. Thế nhưng sao ta không nhìn nó theo một cách nghĩ lạc quan hơn nhỉ? Ta đã sống trong hoàn cảnh thiếu điều kiện ấy, thế là ta không thể tỏa sáng ở một vùng trời của riêng ta hay sao? Bằng sự nỗ lực phi thường, tập đoàn Coca Cola trứ danh lúc mới khởi đầu chỉ bán được khoảng bằng 400 lon nước ngọt giờ đây đã tỏa sáng trên toàn thế giới, trở thành thức uống bán chạy nhất. Hay như hàng trăm năm sau người ta còn nhắc tới cái tên Leonacdo Davinci như một huyền thoại trong ngành mĩ thuật, nhắc tới Issac Newton với giai thoại quả táo rơi, định luật vạn vật hấp dẫn, nền tảng quan trọng của toán học hiện đại… Trên bầu trời đêm đầy những tài năng ấy, có những vì sao lấp lánh không giống nhau, không nhấtthiết cứ phải như Bethoven, Moza, Albert Einstein,… mới thực sự là tỏa sáng. Mỗi thời, mỗi nơi đều có những vì sao của riêng mình. Ta có thể được như họ, có thể không. Thế nhưng chỉ cần muốn tỏa sáng, ta sẽ làm được nhiều điều.

>> Xem thêm:  MS36 - Cảm nhận về bài thơ Tự tình II của Hồ Xuân Hương

Bạn muốn tỏa sáng trong bao nhiêu cái thể của lớp mình, tôi tin chỉ cần bạn chăm chỉ học tập sẽ làm được. Bạn muốn tỏa sáng trong mắt những người qua đường, bạn chỉ cần giúp đỡ một ai đó đang cần mình, bạn sẽ làm được. Những lần tỏa sáng như thế sẽ giúp bạn có thêm thật nhiều trải nghiệm, giúp bạn khẳng định bản thân và được lòng mọi người. Chúng ta đã cố gắng làm hết sức ở nơi mình đang đứng, đánh đổ bức tường hoàn cảnh ngăn cách ta chứng tỏ bản thân, thế thì biết đâu lại bơi ra được ngoài biển rộng và tỏa sáng thì sao?

Bất kỳ ai trong chúng ta cũng mong được tỏa sáng, được ngưỡng mộ, được yêu thương, được tự tin ngẩng cao đầu trước cả thế giới… đó là mong muốn chính đáng. Thế nên ta phải nỗ lực, ta phải làm hết sức. Tuy thế, tỏa sáng không phải là tỏ ra bản thân mình khác người để được nổi bật, để được chú ý, làm những điều phản cảm, sống mà bị bệnh ngôi sao, ta không cần những phát ngôn gây sốc, càng không cần những phong cách thời trang thảm họa, điều ta cần là sống giản dị với luồng ánh sáng yên bình và dịu nhẹ tỏa ra nhờ sự cống hiến, giúp đỡ, chứng tỏ bản thân từng ngày và ngọn lửa đam mê với điều mình mong muốn. Được như thế bạn đã rực rỡ lắm rồi đấy. Ta không thể như ai đó chỉ sống với quá khứ, mơ tưởng về tương lai và mãi mong chờ cơ hội đổi đời. Sự tỏa sáng không đến với những người hài lòng với điều đang có, sống lẻ loi, cô độc, ích kỷ, không để lại điều tốt đẹp hay ánh sáng đẹp đẽ để dành tặng cho cuộc đời – nơi đã cho ta sống, cho ta những trải nghiệm, những bài học quý giá. Và bạn ơi, hãy như một đóa hoa tỏa sáng bằng hương sắc mê người, hãy như một chú chim tỏa sáng bằng tiếng hát mê ly. Hãy như một điều lung linh mà không chói lóa, đưa vào đời vẻ đẹp thanh khiết của bản thân. Muốn như thế từ, bây giờ tôi và bạn hãy bắt đầu hành động. Tùy thuộc vào khả năng, sở trường, điều kiện thực tế để có cách tỏa sáng thích hợp. Ta cần ra sức học tập để trang bị kiến thức, rèn luyện cách sống, bản lĩnh, ý chí và vững tin ở bản thân để bước tới thành công.

>> Xem thêm:  Tả một cây hoa

Không có cuộc đời nào trên hành tinh là vô nghĩa. “Tất cả chúng ta đều là thiên tài” – Anh-xtanh đã từng nói vậy. Chỉ là ta có thể đánh thức kẻ thiên tài đang say giấc ấy trong tâm hồn mình hay không mà thôi. Quả là sống cần tỏa sáng, để khẳng định mạnh mẽ sự tồn tại của bản thân. Nhưng hãy nhớ, đừng chạy theo những gì lấp lánh, đừng bán linh hồn mình cho tiền tài, danh vọng, cho những điều vọng tưởng, xấu xa. Ánh sáng thực phát ra từ tâm, từ cái thiện ẩn sâu trong lòng người. Bạn là chính bạn, bạn tỏa sáng theo cách rất riêng, chẳng ai có thể bắt chước được đâu!

Nguyễn Phương Thảo

Lớp 10 – Trường THPT Nguyễn Hữu Huân, Q9, TP HCM

Bài viết liên quan