MS111 – Lá thư gửi thầy


Viết thư cho thầy cô giáo cũ của em nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11

Bài làm

Lạng Giang, ngày 20/11/2017

Thầy giáo Hoàng Văn Thao kính mến!

Dẫu biết rằng lá thư này thầy sẽ chẳng bao giờ đọc được nhưnh em vẫn muốn viết cho thầy nhân ngày đại lễ của dân tộc này. Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11.

Thời gian sẽ trôi nhanh đẩy những kí ức tươi đẹp lùi vào quá khứ rồi cùng thầy biến mất mãi mãi. Nhưng với em dù năm tháng có trôi nhanh theo những thăng trầm sâu lắng, có xoá nhoà đi những gì gọi là kì ức học trò thì hình ảnh về thầy có lẽ là những gì mà em nhớ nhất.

Em rất muốn hỏi thầy rằng là dạo này thầy có khoẻ không? Thầy có còn nhớ những học trò ngây ngô những ngày mới bước chân vào ngưỡng cửa cấp 3 mà thầy đã từng dìu dắt dạy dỗ này nữa không? Và cuối cùng em rất muốn biết thầy còn nhớ những kỉ niệm mà chúng ta đã trải qua hay không? Dẫu là thầy không còn nữa nhưng em vẫn cố chấp muốn biết. Xin thầy hãy trả lời cho chúng em!

Đôi lúc chống tay nhìn ra sân trường em lại thấy bóng thầy thoáng như mơ hồ. Vẫn là chiếc áo sơ mi sờn đôi vai, chiếc quần bạc màu cùng bao lứa học trò. Chiếc cặp nặng là thế nhưng khuôn mặt thầy vẫn rạng ngời những nụ cười.
>> Xem thêm:  MS163 - Suy nghĩ về ý kiến của De Cursen: Như người lặn xuống biển mò trai, chúng ta tìm thấy trong sách những điều quý báu cho tâm hồn

la thu gui thay - MS111 - Lá thư gửi thầy

Những nụ cười biết nói ấy vẫn cứ thế in sâu vào tâm trí em!

Em còn nhớ mãi tiết học cuối cùng. Tuy đứng trước một cuộc thi lớn nhưng thầy vẫn không hề run sợ hay tâm lí gì. Thầy vẫn nở những nụ cười thân thương giảng giải cho chúng em từng li từng tí một rồi lại tìm mọi cách để chúng em nhớ được kiến thức. Trước kia đối với em, Hoá học là một môn học khô khan khó hiểu nhưng qua cách truyền thụ của thầy mà em thấy suy nghĩ ấy của mình đã sai.

Không như là mơ cuộc đời bỗng xoay vần. Em tự hỏi mình rằng tại vì sao những người tốt như thầy mà phải chịu những sự bất công đến vậy? Khi được tin thầy gặp tai nạn trên đường về nhà, khi ấy tim em như ứng lại nghẹn ngào không thể nghĩ được điều gì nữa. Phải đấu tranh mạnh mẽ trước những cơn đau dữ dội nhưng thầy vẫn cố gắng đợi khi chúng em tới thầy dặn dò chúng em những điều mà trước đây chúng em đã bỏ qua bằng những hơi thở cuối cùng. Trước những gì thầy làm cho chúng em, em thấy mình có lỗi với thầy quá. Tại sao chỉ trong một hai tháng ngắn ngủi thôi mà thầy phải nhận bao nhiêu biên bản kỉ luật nào là đánh nhau nào là trốn học bỏ tiết… Em đã thấy nỗi lo lắng ấy hằn lên mắt thầy nhưng rồi thầy chỉ nhắc nhở nhẹ nhàng rồi cho qua. Em đã học rất nhiều điều về sự bao dung trong thầy.

>> Xem thêm:  Sóng

Hôm nay gió đìu hiu, lá phượng rơi thiết tha như chính lòng người. Em khẽ nhắm mắt viết tên thầy lên tim để nhớ mãi công ơn lớn lao của thầy. Thời gian dù có trôi, trôi mãi, trôi mãi nhưng giọng nói ấm áp xưa, nét chữ nghiêng nghiêng trên tấm bảng ngày xưa ấy và hơn cả là nụ cười trìu mến của thầy sẽ theo em theo em cho tới hết cuộc đời này. Thầy là người cho em động lực, là người ươm mầm sống cho chúng em, là người chắp cho chúng em đôi cánh ước mơ. Và nhân ngày hôm nay em muốn được nói với thầy rằng: "Thầy là Người Thầy – người cha tuyệt vời nhất". Em mong rằng ở nơi xa xôi ấy thầy vẫn sẽ luôn luôn nhớ về chúng em luôn dõi theo và che chở cho chúng em.

Em chúc thầy một ngày đại lễ thật nhiều ý nghĩa.

Em xin hứa với thầy rằng sẽ cố gắng học tập rèn luyện tốt để không phụ lòng mong mỏi của thầy.

Kính mến thầy phương xa.

Học trò của thầy

Trang

Đồng Thị Thu Trang

Lớp 12A3 – Trường THPT Lạng Giang 2, Bắc Giang

Bài viết liên quan