Viết thư cho ba của em
Bài làm
Thư gửi người ba năm đó: Ba ơi, đừng uống rượu!
Hưng Yên, ngày 7 tháng 11 năm 2017
Gửi ba của năm đó,
Ba đi làm về mệt không? Ba đã ăn gì chưa mà uống rượu? Tối ba về mua kẹo kéo cho con ba nhé!? Khác với bọn trẻ ở trường mà con quen, con của năm mười tuổi chưa bao giờ nói với ba mình những câu như thế. Bức thư này, xin ông Bụt, bà Tiên hãy gửi về người ba trong kí ức con và thay con hôn ba một cái thật lâu, thì thầm vào tai ba: “Ba ơi, đừng uống rượu!”.
Những năm đó, bài học xót xa nhất mà con học được ở trường, đó là “Con là nạn nhân của bạo lực gia đình”. Cô giáo dạy rằng, Pháp luật quy định những hành vi cố ý của các thành viên trong gia đình gây tổn hại hoặc đe dọa gây tổn hại với các thành viên khác là bạo lực gia đình. Trên thế giới, cứ 10 phụ nữ lại có 3 người bị bạo hành gia đình và phần lớn nguyên nhân trực tiếp gây ra bạo lực gia đình là do rượu. Vậy mà ba lại thích rượu.
Ảnh tác giả cung cấp
Dưới những bức tranh con lén ngồi vẽ, vẫn còn dấu tẩy chì từ dòng chữ “Ba ơi đừng uống rượu!”. Con muốn viết dòng chữ đó thật to trước cửa đề mỗi lần ba về nhìn thấy, ba sẽ không uống rượu. Con muốn hét lên thật to câu nói đó cho ba nghe. Nhưng con sợ. Con đã không làm gì cả. Đó vẫn là bí mật của riêng con.
Con nhớ, trước khi đi làm về, ba thường vui vẻ uống rượu đâu đó. Về tới nhà, ba sẽ bắt đầu phàn nàn, giận dữ và quát nạt mẹ, các em và con. Có phải ba thích dùng vũ lực với người yếu thế? Ba không thích chúng con vui đùa và ba ghét mẹ? Còn mẹ, mẹ luôn im lặng. Im lặng đôi lúc là đồng tình. Những người phụ nữ kém hiểu biết và cam chịu thường không biết mình vừa là nạn nhân, vừa là đồng phạm của bạo lực gia đình.
Ba có nhớ? Một đêm đông, ba trở về cùng men rượu. Mẹ từ từ vén màn, nhẹ nhàng ra mở cửa. Con theo mẹ, dự cảm vô hình khiến con theo mẹ. Mẹ bình tĩnh đến lạ thường, sự bình tĩnh khiến ba càng giận dữ. Con đứng một góc nhà, chỉ dám lén nhìn trộm ba một cái. Ba túm lấy tóc mẹ. Mái tóc đen mượt mẹ thường gội bằng lá bưởi. Ba kéo mẹ ra đường. Con chạy theo nắm thật chặt vạt áo mẹ. Nỗi sợ hãi lớn nhất của những đứa con là mẹ sẽ bỏ đi xa mất. Con không khóc, nhưng cứ nấc từng hồi. Mẹ ôm theo con đi. Tới một ngã ba lớn gần nhà, mẹ và con ngồi thu mình dưới chân cột điện đèn cao áp. Con không thể cảm nhận cái rét hay bóng tối nữa. Suy nghĩ và cảm giác con tràn ngập về ba. Ba đang nghĩ gì? Ba có vui không? Sau tất cả, ba được gì? Và rồi sáng hôm sau, con và mẹ lại trở về, chẳng ai nói gì, mọi thứ trở lại như cũ.
Nhưng ba ơi đừng lo, ba hiện giờ tốt lắm! Gia đình mình vẫn luôn sát cánh bên nhau. Hơn 66% vụ ly hôn đều bắt nguồn từ bạo lực gia đình. Thật may vì ba mẹ vẫn bên chúng con. Ba hiền lành và hay cười. Ba đã trưởng thành hơn rất nhiều. Con đang học rất tốt và các em lớn lên đều xinh đẹp. Đa số những đứa trẻ từng trải qua bạo hành đều mang tổn thương về cả thể chất và tinh thần gần như suốt cuộc đời. Thậm chí, chúng có xu hướng bao lực ngược lại với người khác khi trưởng thành. Thật may vì chúng con vẫn ổn.
Mười tám tuổi, con hiểu được nhiều điều. Ba của năm đó chỉ là một nông dân thích làm kinh tế. Khủng hoảng kinh tế toàn cầu những năm 2007-2008 khiến những người thích làm kinh tế ở Việt Nam điêu đứng. Phải lấy rượu để quên đi mối lo “cơm áo gạo tiền”, ba chắc đã mệt mỏi và khó khăn lắm. Mỗi đường gân hằn đỏ trên khuôn mặt ba lúc tức giận, là biết bao nhọc nhằn, khổ cực. Con đã không nghe trọn vẹn bài giảng của cô giáo. Rượu vốn không có lỗi. Nguyên nhân thực sự dẫn tới bạo lực gia đình là hoàn cảnh. Bạo hành được nhận thấy có tỷ lệ cao ở các gia đình có hoàn cảnh đặc biệt, chẳng hạn như kinh tế khó khăn, trình độ văn hóa thấp, người chồng không có việc làm,…
Hôm nay con cùng các bạn đến thăm “Trung tâm nuôi dưỡng và giáo dục trẻ em mồ côi Hà Cầu” ở quận Hà Đông ba ạ. Con kể cho các em về ba, một người ba dù có phần thiếu sót nhưng là người mạnh mẽ nhất trong số những ông bố trên Trái Đất này. Con tự hứa với bản thân rằng sẽ học thật tốt, tương lai con sẽ là một cô giáo giỏi, dạy bọn trẻ biết yêu thương ai đó đúng cách và chống lại điều bất công. Ba đã nuôi dạy con rất tốt. Ba ơi, cám ơn ba vì tất cả!
Con của ba
Thương Huyền
Lê Thị Hoài
Khoa Báo chí – Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn
Bài viết đề cập rất phổ biến về thực trạng hiện nay. Đó là bạo lực gia đình. Mà nguyên nhân chính là do rượu chè đã tác đọng rất lớn. Nó đã làm cho bao gia đình nói chung và những người phụ nữ nói riêng phải chịu đựng, nhẫn nhịn để lo cho cuộc sống, con cái mà không dám đứng lên tự bảo vệ mình. Đúng là chỉ phụ nữ việt nam mới cao cả giàu đức hi sinh như vậy
Nói về bố mẹ, lúc nào những đứa con cũng có thể khóc. Có những giọt nước mắt ấm ức, hằn học do khoảng cách thế hệ khiến cha con chưa hiểu được nhau. Có những người ôm mặt khóc mỗi lần nghĩ đến cảnh mẹ còng lưng trên chiếc xe đạp cũ ướt sũng trở về trong cơn mưa tối buốt lạnh, thương lưng bố đầy những miếng cao dán sau khi cầm được những đồng tiền bốc vác nhọc nhằn. Và cũng có những đứa con đã thất thần đến tận lúc chút tro cốt ít ỏi còn… Xem thêm »
Bài viết hay và xúc động quá. Tuy hơi muộn nhưng cũng xin chúc mừng tác giả đã gửi được những lời từ đáy lòng cho người ba của mình. Nếu khó quá thì về với bố mẹ con ạ!”. Câu nói khiến tôi đau đớn, tủi hờn, nhưng cũng là sức mạnh để tôi gan lì bước tiếp. Bố mẹ, gia đình chính là cái trắc ẩn sâu sắc nhất trong cuộc đời mỗi con người mà tôi luôn nhắc mình phải trân trọng và gìn giữ. Chúc bạn ngày càng vui vẻ hạnh phúc, và thêm mạnh mẽ… Xem thêm »
Hoàn cảnh đôi khi cũng là động lực khiến con ngườii ta đứng lên, cũng đôi khi cũng là nguyên nhân khiến con người ta ngục ngã và trở lên hèn mọn , Qua câu chuyện gia đình về người ba một lần nữa cũng đã nhắc nhở tôi rằng :” kiên trì ,nỗ lực không ngừng vươn lên ,vượt qua số phận là điều mà không chỉ giới trẻ mà cần cả xã hội cùng chung tay giúp sức tạo dựng một cộng đồng văn minh và nói không với bạo lực gia đình”.
Cảm động quá, đọc xong lại nhớ đến bố ở nhà, thấy mình may mắn hơn tác giả của câu chuyện, thực trạng bạo lực gia đình ở việt nam còn tồn tại ở khắp mọi nơi, rượu không phải là nguyên nhân nhưng nó cũng tác động 1 phần không nhỏ dẫn đến thực trạng này, dù sao gia đình vẫn mãi là gia đình, vẫn mãi là nơi ta muốn về mỗi lúc khó khăn, mệt mỏi, cảm ơn tác giả rất nhiều về câu chuyện của mình ❤️
Tình cha bao la như núi cao ngang trời ,Tình mẹ rộng lớn như biển cả mênh mông Tôi xin được lấy câu hát làm tựa đề cho tâm tư rình cảm của tác giả cũng như là í kiến của mình qau bài viết .,,Trách nhiệm của người làm cha làm mẹ ,áp lực cuộc sống đôi khi khiến chúng ta muốn buông xuôi tất cả .,,,gắng nặng mà người cha ,sự chịu đựng của người mẹ , nỗi dằn vặt và sợ hãi của người con khiến tôi nhớ đến mình . Một cô bé có tuổi thơ… Xem thêm »
Những đứa con, dù lớn lên trong giàu sang hay đói nghèo, dù được bố mẹ yêu thương chiều chuộng hay nghiêm khắc dạy dỗ, đều từng một lần có suy nghĩ không tốt về bố mẹ, từng một lần cảm thấy ghét bỏ hay thậm chí là căm hận đấng sinh thành mình. Những lời nói đay nghiến, những vết roi hằn dấu, những bữa cơm không ra cơm, những áp đặt, những kỳ vọng vượt quá khả năng, sự thờ ơ lạnh lùng,… Nhưng không tốt, ghét bỏ hay căm hận suy cho cùng cũng chỉ là những… Xem thêm »
Bài viết xúc động quá. Đề tài viết về cha mẹ, viết về bạo lực gia đình, viết về những đứa con thì không bao giờ vơi cạn. Nhưng bài viết này riêng lắm, cái nét riêng mà khó đoạn định, cứa vào da thịt vào lòng người. Người ta thấy chạnh lòng, đâu đó có mình, có đứa hàng xóm, có bóng dáng người thân thuộc. Cảm ơn câu chuyện của tác giả, dù sao gia đình cũng vẫn là nơi cho chúng ta tìm về.
Bài viết thật cảm động chạm vào trái tim của độc giả .Đọc xong thấy nhớ bố mình quá !!!! Và thấy mình thật may mắn vì gia đình k bao giờ có chuyện đó.Dù có thế nào thì gia đình luôn là nơi ta tìm về khi mệt mỏi,chán nản ….
Cảm ơn bài viết của tác giả .Chúc b đạt giải cao !!!! 🙂
Người viết đã đê cập đến van đe đã và đang xay ra hiện nay bao lực gia đình không phải chỉ nói đến đánh đập mới là bao lực mà chỉ bằng lời nói cũng là bao lực, những người cha nên xem xét lại những lời trước khi nói với con mình lời nói cũng có the gây ra vết sẹo sau nay khó xoá đk tốt nhất là không nên uống nhiều rượu, uống rượu và bao lực gia đình là một tệ nạn của xã hội hiện nay, thật vui khi tác giả đã viết nên… Xem thêm »
Bài viết rất hay, đề cập đến vấn đề đã và vẫn đang gây nhiều nhức nhối trong xã hội hiện nay- bạo lực gia đình . Mỗi con người chúng ta sinh ra và lớn lên trong những hoàn cảnh gia đình khác nhau, người ấm no sung túc đủ đầy,…nhưng bên cạnh đó vẫn còn những số phận kém may mắn hơn. Cảm ơn bạn đã đã một lần nữa lay động và làm thức tỉnh người đọc, các bạn được sinh ra và lớn lên đủ đầy, xung quanh có mọi thứ,,,thì hãy cố gắng trân trọng… Xem thêm »
đọc bài này lại nhớ truyện “Vợ chồng A Phủ”, đoạn A Sử đánh Mị đó, đánh trong nỗi giận dữ và đau đớn, nhưng giận dữ và đau đớn trong lòng, còn bên ngoài ai cũng bình thản. Mị và A Sử. Người đánh và người bị đánh. nhưng họ đều bình thản. cũng có đoạn khiến mk nhớ tới người đàn bà làng chài của NMC, ôi sao mà giỏi nhẫn nhục và chịu đựng thế. nỗi đau của những đứa con chắc cũng khủng khiếp lắm. ám ảnh tới mãi về sau. nhưng có thể thông cảm… Xem thêm »
Cảm ơn bạn, bài viết rất hay và mang lại ý nghĩa nhân văn ở góc độ mỗi gia đình nói riêng và xã hội nói chung. Bạo lực gia đình đến nay vẫn là vấn đề hết sức được quan tâm và thường có trong đề thi THPT hay đầu vào các trường đại học. Mình rất thích bài viết của bạn, mong có nhiều bạn sau khi đọc bài viết sẽ tự thức tỉnh bản thân khi đã và đang có một cuộc sống đầy đủ.
ông bố này có nét giống nhân vật Hộ trong “Đời thừa”, vì bất lực với mối lo”cơm áo” mà rượu chè rồi về trút giận lên vợ con. nhưng mà ông bố ấy là người tốt, hiền lại hay cười nữa, xã hội nhiễu loạn khiến người ta bị biến chất, nhưng cuối cùng cái kết vẫn có hậu. cảm ơn tác giả, rất ngưỡng mộ bạn đã vượt qua đau thương quá khứ để trưởng thành. hihi
tôi vừa mới làm mẹ, đứa con là điều hạnh phúc nhất với tôi. nuôi nấng con cái thực sự rất vất vả. luôn bận bịu và lôi thôi. hãy thông cảm và yêu thương ba mẹ b nhiều nhé. bài văn cũng chính là bài học làm mẹ cho tôi. cám ơn.
thực sự bài viết rất cảm động. đọc xong bài này lại nghĩ đến câu nói của mẹ ” dù bố có thế nào đi chăng nữa thì bố vẫn là bố của con”
Hồi nhỏ trách ba mẹ đánh đòn.lớn lên khi ra xã hội con mới cảm thấy k ai thương con bằng ba mẹ. CẢM ơn mẹ đã sinh ra con để con tồn tại trên thế giới này
Gia đình là tế bào của xã hội là nơi mỗi chúng ta sinh ra lớn lên được chăm lo về vật chất lẫn tinh thần, là nơi chúng ta được sống trong hạnh phúc yêu thương.Không phải ai sinh ra có một gia đình trọn vẹn một hạnb phúc trọn vẹn. Bài viết của bạn rất hay rất ý nghĩa. Nó đi vào lòng người lay động trái tim.
Hồi nhỏ ghét bố lắm! Cứ làm cái gì là cũng bị nghe mắng chửi. Rồi những hôm học bài không hiểu bố ngồi bắt làm bằng được mới cho ngủ ức muốn khóc luôn. Bố đi đâu cũng mắng, mắng từ những cái cử chỉ, cái thói sống hằng ngày. Ghét lắm! Những lúc học cấp 3 chỉ muốn lên đại học nhanh để khỏi phải nghe tiếng rầy la. Nhưng rồi khi lớn lên mới hiểu… nếu như ngày đó bố không nhắc nhở,mắng mình thì chắc có lẽ bh mk đã hư hỏng rồi. Cám ơn bố… Xem thêm »
bài văn rất có sức lay động, phản ánh thực trang vùng quê nghèo. tớ rất thích câu “Rượu không có lỗi” của bạn. Tiền cũng không có lỗi. ba bạn cũng không có lỗi. mà dù lỗi ở đâu cũng không quan trọng. quan trọng là sống hợp tình người. ba bạn có thể bạo lực, nhưng ba bạn khó khăn đến thế cũng vẫn nuôi bạn thành người, cho bạn ăn học tử tế. hãy vinh dự vì điều đó nhé.
T mong muốn ng lớn là các bậc phụ huynh hiểu được là những việc họ làm ảnh hưởng rất nhiều tới con trẻ, sinh con ra là cho con cuộc đời nhưng cuộc đời ấy có tươi đẹp hay k là ở việc dạy dỗ
mặc dù có vài câu văn còn khó hiều, có lẽ do chỉ toàn là kí ức trong quá khứ, nên mạch cảm xúc đắt quãng, nhưng lại rất chân thật mà không một bài văn mẫu nào có, chúc b đạt giải cao
“Công cha như núi Thái Sơn”. Dù có thế nào thì ba mẹ vẫn thương con vô điều kiện. hãy tự hào vì b có ba có mẹ yêu thương. cảm ơn tác giả
Bài viết thực sự rất cảm động. Mình cũng từng rơi vào hoàn cảnh giống tác giả. Bố mình ngày trước cũng rất hay uống rượu rồi về nhà chửi mắng mẹ con mình. Mình đã từng trách bố và ghét bố rất nhiều, chỉ mong bố biến mất để không phải trải qua những ngày tháng mệt mỏi ấy. Nhưng rồi mình nhận ra, tất cả đều là do hoàn cảnh, do cuộc sống nghèo khó đưa đẩy, làm con người ta rơi vào bế tắc, không lối thoát. Mong bài viết của bạn sẽ đạt giải cao.
b có thể dễ dàng thấy giọt nước mắt của mẹ, nhưng không bao giờ thấy những giọt nước mắt của ba. nỗi đau của ba không hiện lên trong giọt nước mắt, mà hằn lên theo những đường gân lúc ba tức giận, hãy yêu quý và trân trọng ba mẹ nhé
Hãy trân trọng những gì bạn đang có và hãy luôn tự hào về bố mẹ mình.. trân trọng và yêu thương khi có thể
Bài viết rất hay và xúc động, bạn hãy tiếp tục phát huy nhé
Bài viết rất hay . Câu chuyện bao quanh vấn đề bạo lực gia đình , nỗi đau k thể chịu được. Vì vậy hay nên trân trọng và cảm ơn ba mẹ mình đã sinh thành
Con cảm ơn ba mẹ rất nhiều!
Bạn hãy cố gắng phát huy nha và chúc bạn sẽ đạt được giải thưởng ????
Cám ơn bạn. Bài viết rất hay. Rất đúng với cs hiện tại
Bài viết rất hay, lay động đến trái tim người đọc.
Bạo lực gia đinh la van nan nhục nhoi, no khen bao nhiêu e va phu nu chiu tin Huong ca ve the xác lan tinh than,bai viet Ra t co canh tinh, hay share de nhiêu nguoi duoc doc nhung bai hay va y nghia nhu the nay nha các b
Tôi không ở trong hoan canhcua b nhưng tôi co thể thấu hiểu những gì b đã trải qua.từ những dòng văn hết sức chân thực và cảm xúc của b.trong mỗi chúng ta bố luôn là tât cả dù s di nua
Không may mắn như b, căn bệnh quái ác khiến mẹ rời xa tôi từ khi tôi còn rất nhỏ. Nhưng tôi may mắn hơn b, ba tôi là người ba tốt nhất vũ trụ này. Ba là cha, cũng là mẹ luôn. Bao nhiêu năm qua ba nuôi nấng, chăm sóc, dạy dỗ chị em chúng tôi nên người. ba tuyệt vời lắm. tôi cũng muốn viết một bức thư gửi người ba năm đó của tôi như b. Nếu được quay trở lại, ngày nào tôi cũng sẽ hát tặng bố: “Bố là tất cả, bố ơi bố… Xem thêm »
bạo lực gia đình hay bạo lực học đường đều là những vấn nạn nhức nhối, mong sao nhà nước sẽ có nhiều giải pháp thiết thực để xã hội không còn cảnh trẻ em hay phụ nữ bị bạo hành, người sống với người băng tình thương và sự cảm thông chân thành
Chúng ta cần phải có những giải pháp trong thời gian tới để chống bạo lực gia đình
có câu nói thế này “Khi bạn là một người mẹ, bạn không bao giờ thực sự cô độc trong suy nghĩ của mình. Một người mẹ luôn phải nghĩ hai lần, một lần cho bản thân và một lần cho con cái.” – Sophia Loren. hãy trân trọng ba mẹ khi còn có thể bạn nhé
hay lắm, bức thư như một lời nhắn gửi thật sâu sắc và thâm thúy tới những ai may mắn còn cha còn mẹ, còn nơi nương tựa mà vững bước trở về sau sóng gió vấp ngã trên đường đời. Cha mẹ vẫn luôn là một hình ảnh thiêng liêng nhất, là điểm tựa trụ cột của gia đình, của con cái nên dù có ra sao thì họ vẫn sống mãi trong lòng mỗi người con như chúng ta. Hãy trân trọng và giữ gìn từng khoảng khoắc đẹp đẽ nhất bên ba mẹ.
Bài viết đã phản ánh được vấn đề đang nhức nhối trong xã hội đó là vấn đề bạo lực gia đình. Câu văn viết khá giàu cảm xúc giúp người đọc có thể cảm nhận được suy nghĩ cũng như tình cảm của tác giả trong đó
Cám ơn đời vì giờ đây tôi vẫn còn cha mẹ – đó là điều mà tôi nghĩ mình hạnh phúc và may mắn hơn rất nhiều bạn . Cầu mong cha mẹ luôn khỏe mạnh và bình an…..
Cha không bao giờ nói rằng cha yêu con, thương con, bảo vệ con như thế nào! Thậm chí, còn yêu con bằng những trận đòn đau thắt. Ngày bé, thường hay mong cha đi làm xa nhà để cha không đánh con nữa, Giờ con đã lớn, con hiểu rằng, “làm cha” rất khó!
Chúc mừng tác giả vì đã viết lên được nỗi lòng của biết bao bạn trẻ. Bài viết vô cùng xúc động và ý nghĩa, nó đã gợi trong tôi rất nhiều kí ức của tuổi thơ. Tôi sinh ra trong một gia đình khá trọn vẹn, ba mẹ luôn yêu thương thấu hiểu cho các con. Nhưng không vì thế mà tôi quên đi cuộc sống khó khăn về mặt tình cảm của hàng xóm mình, đó là gia đình bác ruột tôi. Cả tuổi thơ là hình ảnh bác chửi bới, đánh đập vợ mình sau những cơn… Xem thêm »
Cảm ơn tác giả. Cảm ơn bố mẹ đã cho con cuộc sống, đã là những người đầu tiên chào đón con đến với thế giới này và sẽ tiếp tục đồng hành cùng con trong những năm tháng tiếp theo của cuộc đời. Cảm ơn bố mẹ đã nuôi dạy con khôn lớn, trưởng thành, là nguồn kinh nghiệm cho con học tập, là sự hỗ trợ lớn cho con cả về vật chất lẫn tinh thần. Cảm ơn vì tất cả!
Những ông bố bà mẹ có thể thiếu sót, nhưng họ luôn là người duy nhất thương ta vô điều kiện và sẵn sàng hi sinh tất cả cho chúng ta. “mỗi nhà mỗi cảnh” nhưng chúng ta có chung một thứ – đó là tình thương vô bờ bến của cha mẹ. lời văn rất cảm xúc, hi vọng BTC sẽ đánh giá cao bài viết này.
gia dinh la thu thieng lieng ma ai cung tran trong mot mai am hanh phuc that gian nhung cung that thieng lieng
bai viet that y nghia
cam on ba me con yeu ba me nhieu lam
Khi bạn đang uống coca giải khát, hãy nghĩ xem bố mẹ thường uống gì. Khi bạn mặc những bộ quần áo đắt tiền hàng hiệu, xin hãy nghĩ xem bố mẹ bạn thường mặc ra sao. Khi bạn thoải mái tiêu pha, hãy nghĩ đến những thứ đồ bố mẹ bạn hay dùng như thế nào. Bố mẹ đã vì chúng ta mà bỏ bao công sức? Rơi bao hạt mồ hôi, đều chỉ vì mong chúng ta có một cuộc sống tốt đẹp hơn. Những thứ chúng ta đang dùng đều là do hai bàn tay cha mẹ… Xem thêm »
Thực sự t vừa đọc vừa khóc. B cũng gần giống t. Một ngày mùa thu năm 2008, đầm cá nuôi cả năm chưa kịp thu hoạch thì một cơn bão ập đến xóa sạch tâm huyết của bố mẹ. Đầm cá từ năm đó không nuôi do vốn liếng bao nhiêu đã đi hết theo cơn bão và năm nào cũng ngập lụt nên không thể tiếp tục được. Bố trở nên chán chường, không có việc làm, rảnh rỗi nên hay tụ tập ăn uống với mấy ông bạn. Không biết tại cuộc sống đưa đẩy hay tại… Xem thêm »
Hay quá lâu rồi mình mới đọc câu chuyện về tình cảm gia đinh thế này
Mk đọc hết bài viết của p rồi, hay và cảm động. Nhưng mình lên nhấn mạnh luận điểm như
– xã hội ngày càng phát triển thì có nhiều các tệ nạn xã hội xảy ra…vv
– phê phán về những hành vi bạo lực gd
=> kl: chúng ta cùng lên tiếng để xây dựng một xh tốt đẹp hơn
Dù trái đất có thay hình đổi dạng
Dù cuộc đời có hàng vạn đau thương
Dù đi đâu trên khắp mọi nẻo đường
Cha Mẹ mãi là người con yêu thương nhat!
bài văn thực sự rất cảm động. ai cho xin liên lạc để làm quen học hỏi đi. chi tiết lén ghi câu Ba ơi, đừng uống rượu dưới bức tranh rồi lại xóa đi vì sợ ấy rất thật. đứa trẻ nào mà chẳng có thời kì sợ hãi như thế. cái sợ đấy thú vị mà chân thật quá ý. thật sự rất tò mò tại sao bố bạn lại sống ngày càng tốt lên. hay có lần nào đó bố đọc được dòng chữ đấy nên mới thay đổi?????