MS12 – Bài học giáo dục mà em nhận được từ câu chuyện “Ngọn gió và cây sồi”


Bài học giáo dục mà em nhận được từ câu chuyện dưới đây: “Ngọn gió và cây sồi”

Ngọn gió và cây sồi

Một ngọn gió dữ dội băng qua khu rừng già. Nó ngạo nghễ thổi tung tất cả các sinh vật trong rừng, cuốn phăng những đám lá, quật gãy các cành cây. Nó muốn mọi cây cối điều phải ngã rạp trước sức mạnh của mình. Riêng một cây sồi già vẫn đứng hiên ngang, không bị khuất phục trước ngọn gió hung hăng. Như bị thách thức, ngọngió lồng lộn, điên cuồng lật tung khu vườn một lần nữa.

Cây sồi vẫn bám chặt đất, im lặng chịu đựng cơn giận dữ của ngọn gió và không hề gục ngã. Ngọn gió mệt mỏi đành đầu hàng và hỏi:

– Cây sồi kia! làm sao ngươi có thể đứng vững như thế?

Cây sồi già từ tốn trả lời:

– Tôi biết sức mạnh của ông có thể bẻ gãy hết các nhánh cây của tôi, cuốn sạch đám lá của tôi và làm thân tôi lay động. Nhưng ông sẽ không bao giờ quật ngã được tôi. Bởi tôi có những nhánh rễ vươn dài, bám sâu vào lòng đất. Đấy chính là sức mạnh sâu thẳm nhất của tôi. Càng ngày chúng sẽ phát triển càng mạnh mẽ, giúp tôi vững vàng hơn trước mọi sức mạnh của kẻ thù. Nhưng tôi phải cảm ơn ông, ngọn gió ạ! Chính những cơn điên cuồng của ông đã giúp tôi chứng tỏ được khả năng chịu đựng và sức mạnh của mình.

Bài làm

Sức mạnh và ý chí, các bạn hãy nghĩ xem bên nào sẽ chiến thắng và bên nào sẽ được hạ gục. Dĩ nhiên ý chí – sức mạnh đều tồn tại, nhưng quan trọng là ở chỗ bên nào chính là chìa khóa vạn năng giúp nó vượt đến mọi thành công và không bao giờ từ bỏ ước mơ. Câu chuyện “ Nhọn gió và cây sồi” chính là hai minh chứng trên. Câu chuyện này có thể nói nó rất bổ ích cho những ai thiếu hẳn về cả hai mặt sức mạnh lẫn ý chí.

>> Xem thêm:  MS35 - Người ấy (bạn, thầy, người thân,...) sống mãi trong lòng tôi

Trong cuộc sống thiên nhiên là một thứ vô cùng quý giá đối với toàn nhân loại chúng ta, bao gồm cả loài gió và các loài cây ( cây sồi ). Ở đây sức mạnh chính là ngọn gió, nó tượng trưng cho muôn vàn khó khăn, thử thách, những nghịch cảnh trong cuộc sống này. Còn ý chí chính là cây sồi, một cây sồi đầy lòng nghị lực và lòng quyết tâm cao, nó giống như những anh hùng đất Việt dù chết, dù xả thân vì bom đạn nhưng một lòng ước mơ, một lòng tin, tin rằng vào một ngày nào đó bình minh và cả hoàng hôn nữa sẽ chiếu sáng. Đó chính là lòng dũng cảm, dám đối đầu, không gục ngã trước những khó khăn trước mắt để đến với một tương lai tốt đẹp hơn. Qua đó, câu chuyện đã gửi cho con người chúng ta một ý nghĩa: Dù có khó khăn, dù có gian truân đi chăng nữa thì vẫn hãy để cho lòng dũng cảm, tự tin, nghị lực và bản lĩnh thấm dần vào dòng máu hồng Việt để vững vàng trước những khó khăn, trở ngại của cuộc sống.

ngon gio va cay soi - MS12 - Bài học giáo dục mà em nhận được từ câu chuyện “Ngọn gió và cây sồi”

Nhưng chắc hẳn con người đều biết rằng cuộc sống này chưa bao giờ là đơn giản, nó như một trò chơi đầy ma thuật, một mê cung không lối thoát đẩy con người vào những vật sau không đáy. Nhưng chính vì những trò chơi, những mê cung ấy đã giúp con người thể hiện những nghị lực phi thường, sức chịu đựng và sức sống kì diệu nhất. Cây sồi cũng vậy, nó cũng giống như chúng ta, nó đã chịu đựng bao muôn vàn trở ngại, khó khăn và thách thức. Nhưng nếu chúng không có lòng dũng cảm, sự tự tin để đối mặt sẽ dễ dàng đi đến một kết thúc thất bại: “Một ngọn gió dữ dội băng qua khu rừng già. Nó ngạo nghễ thổi tung tất cả các sinh vật trong rừng, cuốn phăng những đám lá, quật gãy các cành cây”. Nhưng không nó là một cây sồi đầy mạnh mẽ, không dễ bị quật ngã giữa ngọn gió hung hăng. Điều đó chứng tỏ rằng nó không những có ý chí mà còn có cả sức mạnh “ Tôi có những nhánh rễ vươn dài, bám sâu vào lòng đất. Đó chính là sức mạnh sâu thẳm nhất của tôi”. Đây quả thực là một câu chuyện vừa hay vừa thú vị, khiến cho con người ta phải tự suy ngẫm, phải có niềm tin vào bản thân, phải tôi luyện cho mình những ý chí và khát vọng vươn lên để chiến thắng nghịch cảnh. Nhờ vậy, họ sẽ luôn nghĩ rằng: “ Sự gian nan khổ luyện chính là nền tản nối tiếp thành công to lớn vào tương lai, giúp họ vững vàng trong cuộc sống. Người ta thường nói: “ Thất bại là mẹ thành công” và họ xứng đáng đạt được những thành công đó.

>> Xem thêm:  MS38 - Người cha mà con chẳng biết mặt

Như các bạn cũng đã biết, trên mảnh đất Việt của chúng ta đã có rất nhiều người không may mắn bị nhiễm chất độc màu da cam, mà nguyên nhân chính là do những cuộc chiến tranh tàn khóc để lại. Chị Thân Lê Bảo Duyên chính là một trong những mảnh đời bất hạnh đó. Hiện chị đang học trường THPT Trần Phú. Thân thể chị hiện không khác mấy với những cây sồi. Đôi chân không đi lại được, hằng ngày chị phải nhờ mẹ đưa đến trường rồi lại đưa về nhà. Nhiều lần mẹ chị khuyên chị thôi học để rồi kiếm một công việc làm ổn định tự nuôi sống bản thân. Lúc đó chị khóc rất nhiều. Nhưng không chị đã không một lần gục ngã trước số phận đáng thương của mình. Nhờ lòng nghị lực, chị đã tiếp tục cố gắng học và học mãi mong một mai sẽ trở thành một cô giáo tốt, xuất hiện trước bụt giảng dạy cho những mảnh đời hắt hiu khác. Đó quả thật là một con người tốt có được một tấm lòng nhân hậu, không bao giờ chịu lùi bước trước một số phận đầy nghiệt ngã của mình.

Các bạn đã thấy đấy, còn có nhiều số phận không được may mắn. Chúng ta, những con người lành lặn hãy luôn luôn nhớ một điều “dù có chuyện gì, dù có vấp vả bao nhiêu lần đau đi chăng nữa thì cũng không nên tuyệt vọng, bi quan, chán nản trước hoàn cảnh mà phải luôn thật bình tĩnh trước khi quyết đoán để tìm ra các lỗi sai và giải pháp cần thiết nhằm vượt qua các khó khăn, thử thách của cuộc sống. Con người hãy tập cách tự rèn luyện, tu dưỡng bản thân để luôn có một bản lĩnh kiên cường trước hoàn cảnh và cũng phải biết lên án, phê phán những người có hành động và thái độ buông xuôi thiếu nghị lực”.

>> Xem thêm:  MS71 - Suy nghĩ về hiện tượng chạy trốn bản thân trong mạng xã hội

Câu chuyện “Ngọn gió và cây sồi”, mỗi con người chúng ta nên cất kĩ vào trong tim để mỗi khi vấp ngã, mỗi khi thấy tim mình đau nhói thì hãy nhớ đến như một công thức xoa dịu nỗi đau. Còn riêng tôi, tôi sẽ nhớ mãi và không bao giờ để nó ra khỏi tâm trí tôi. Vì tôi nghĩ nó còn hơn cả thuốc tiên, câu chuyện “Ngọn gió và cây sồi".

Châu Thanh Viên

Lớp 9A, Trường THCS Lê Thánh Tông, Tuy An, Phú Yên

Bài viết liên quan