Tả thầy hoặc cô chủ nhiệm trong một tiết dạy cụ thể làm em nhớ nhất cho ba má em nghe.


Tả thầy hoặc cô chủ nhiệm trong một tiết dạy cụ thể làm em nhớ nhất cho ba má em nghe – Dàn ý

a)   Mở bài

– Cô giáo con dạy tiết nào cũng đều rất hay.

– Con có ấn tượng nhất khi cô dạy tiết kể chuyện Người đi săn và con nai.

– Cho đến bây giờ con vẫn như thấy hình ảnh cô đang giảng bài hiện lên trước mắt con.

b)    Thân bài

– Hôm đó, cô giáo con mặc bộ quần áo dài màu xanh nước biển.

– Tóc cô cột cao sau gáy. Mỗi bước cô đi, tóc cô lại đưa đưa theo nhịp bước.

– Cả lớp ngước nhìn theo mỗi bước cô đi.

– Cô bắt đầu câu chuyện bằng giọng trầm trầm: “Cớ một người thợ săn… ”

– Khi cô kể đến đoạn dòng suối khuyên người đi săn không nên bắn nai vì nai hay đến soi gương xuống mặt suối, giọng cô nhỏ nhẹ, nhưng có sức thuyết phục. Kể đến đoạn cây trám hỏi người thợ săn đi đâu và người thợ săn trả lời đi săn nai vì thịt nai ngon lắm, giọng cô lúc đó thể hiện sự tức giận.

– Đặc biệt khi kể đoạn người thợ săn say sưa ngắm vẻ đẹp của chú nai dưới ánh trăng, cô giáo nhìn xa, mơ màng như cô đang ngắm chú nai thật dưới ánh trăng trong rừng. Giọng cô nhẹ nhàng, ấm áp làm cả lớp dóng tai lên nghe còn mắt thì chăm chú nhìn về phía mắt cô nhìn.

>> Xem thêm:  Hãy tả lại cơn mưa

– Giọng cô thoải mái, hả hê khi kể đến đoạn con nai chạy biến, người đi săn trở về không. Nét mặt, ánh mắt, động tác của cô làm cho cả lớp cũng thấy thoải mái, vui vẻ hơn.

– Cuối tiết học, cô ân cần nhắc nhở chúng con hãy yêu quý và bảo vệ thiên nhiên, bảo vệ các loài vật quý. Đừng phá huỷ vẻ đẹp của thiên nhiên.

c)    Kết bài

– Giọng nói, ánh mắt; nét mặt của cô đã để lại ấn tượng sâu sắc trong con.

– Con không bao giờ quên được tiết học tuyệt vời đó.

Tả thầy hoặc cô chủ nhiệm trong một tiết dạy cụ thể làm em nhớ nhất cho ba má em nghe – Bài làm

Cô giáo chủ nhiệm lớp con là giáo viên giỏi của trường. Cô của con dạy tiết nào cũng đều rất hay. Nhưng con cá ấn tượng nhất khi cô dạy tiết kể chuyện Người đi săn và con nai. Cho đến bây giờ con vẫn như thấy hình ảnh cô đang giảng bài trước mắt con.

Hôm đó, cô giáo con mặc bộ quần áo dài màu xanh nước biển. Tóc cô cột cao sau gáy. Mỗi bước cô đi, tóc cô lại đưa đưa theo nhịp bước. Cả lớp ngước mắt nhìn theo mỗi bước cô đi. Cô bắt đầu câu chuyện bằng giọng trầm trầm: “Có một người thợ săn…” Khi kể đến đoạn dòng suối khuyên người đi săn không nên bắn nai vì nai hay đến soi gương xuống mặt suối, giọng cô nhỏ nhẹ, nhưng có sức thuyết phục. Kể đến đoạn cây trám hỏi người thợ săn đi đâu và người thợ săn trả lời đi săn nai vì thịt nai ngon lắm, giọng cô lúc đó thể hiện sự tức giận. Đặc biệt khi kể đoạn người thợ săn say sưa ngắm vẻ đẹp của chú nai dưới ánh trăng, cô giáo nhìn xa, mơ màng như cỗ đang ngắm chú nai thật dưới ánh trăng trong rừng. Giọng cô nhẹ nhàng, ấm áp làm cả lớp dóng tai lên nghe còn mắt thì chăm chú nhìn về phía mắt cô nhìn. Giọng cô thoải mái, hả hê khi kể đến đoạn con nai chạy biến vào rừng còn người đi săn trở về không. Khi đó, nét mặt, ánh mắt, động tác của cô làm cho cả lớp cũng thấy thoải mái, vui vẻ hơn khi con nai thoát nạn. Cuối tiết học, cô ân cần nhắc nhở chúng con hãy yêu quý và bảo vệ thiên nhiên, bảo vệ các loài vật quý. Đừng phá huỷ vẻ đẹp của thiên nhiên.

>> Xem thêm:  Tả cảnh buổi sáng trên nương rẫy

Giọng nói, ánh mắt, nét mặt của cô đã để lại ẩn tượng sâu sắc trong con. Con không bao giờ quên được tiết học, quên được dáng vẻ của cô, quên được bài học bổ ích mà cô đã dạy con trong tiết kể chuyện hôm ấy.

Bài viết liên quan