[Văn mẫu học trò] Tưởng tượng và viết tiếp đoạn kết cho Truyện An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy


[Văn mẫu học trò] Tưởng tượng và viết tiếp đoạn kết cho Truyện An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy

Dàn ý chi tiết

1. Mở bài:

– Trọng Thủy vì quá nhớ nhung Mị Châu lên bị rơi xuống giếng.

2. Thân bài:

– Trọng Thủy gặp được Long Vương và nhờ người giúp đỡ

– Trọng Thủy được đưa tới công chúa và nhận ra đó chính là Mị Châu

– Mị Châu buông lời oán giận

– Trọng Thủy quỳ xuống xin lỗi Mị Châu và nàng đồng ý

– Hai người cùng đến chỗ Long Vương và xin tha.

3. Kết bài

– Sau hai năm Mị Châu Và trọng thủy được đoàn tụ

tuong tuong va viet tiep doan ket cho truyen an duong vuong mi chau trong thuy - [Văn mẫu học trò] Tưởng tượng và viết tiếp đoạn kết cho Truyện An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy

Viết tiếp đoạn kết cho Truyện An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy

Bài văn tham khảo

Chiến thắng dành về tay cha con Trọng Thủy nhưng thắng thì đã sao? Trọng Thủy ngày ngày ủ rũ, chỉ biết mượn hơi men để quên đi sự đời, quên đi sự hối hận đang rày vò tâm can chàng từng ngày. Nhớ lại những chuyện trước đây chàng khó lòng nguôi ngoai được nỗi Mị Châu. Chàng vừa đi vừa uống, chàng dừng chân đứng lại bờ giếng ,chàng nhớ trước đây Mị Châu thường lấy nước và soi gương chải tóc. Bỗng trong hơi men rượi say ngà ngà chàng nhìn thấy bóng Mị, chàng đưa tay với thì ngã và chìm sâu nơi mê cung.

Chàng sực mình tỉnh giấc rồi cất tiếng hỏi.

– Đây là đâu? Có ai ở đây không.

Xung quanh chàng mênh mông toàn là biển nước, từng đàn cá bơi lội tung tăng, từng rặng san hô đủ màu sắc, những rặng sam hô dài cứ nối tiếp nhau chải đầy tưởng chừng như không bao giờ hết. Chàng cứ đi, đi mãi mà chẳng biết nên đi đâu. Chàng đi theo những rặng dài san hô vừa đi vừa cất tiếng hỏi nhưng chẳng có sự hồi đáp nào cả. Bỗng từ đâu có những tên đầu thì mình tôm cá mặt trông gớm giếc tiến lại gần chàng hỏi:

>> Xem thêm:  Nghị luận xã hội về ý kiến: Nhiều bậc phụ huynh Việt Nam đang quá nuông chiều con cái

– Nhà ngươi là ai to gan dám đến nơi đây theo ta về gặp Long Vương xử tội.

Chàng bị dẫn đi bới những tên lạ mặt đó. Đi được một hồi bọn chúng đưa chàng đến một nơi vô cùng lộng lẫy, nguy nga và cháng lệ. Trước mặt chàng là một Long Cung lắp lánh lóe sáng bởi những viên ngọc chai xung quanh. Chàng bị dẫn đi cứ nối tiếp các của. Chúng dắt chàng tới một cung điện ở đó có một ngươi vô cùng oai nghiêm. Một tên đầu cá nhanh nhẹn chạy tới bẩm:

– Thưa Long Vương có một tên to gan dám đến địa bàn nơi đây, thần không biết hắn có ý định dở chò gì, xin ngài định tội.

Long Vương quay người lại nhìn và hỏi.

– Nhà ngươi là ai, xuống đây có việc gì! Đây là chốn Long Cung, không cho phép người trần mắt thịt với bản chất xấu xa xuống đây làm nhiễu loạn.

 Trọng Thủy vội vàng hấp tấp trả lời

– Thưa Long Vương thần không có ý định giở trò gì cả chỉ là quá nhung nhớ vợ mình, nên bị rơi xuống giếng không ngờ bị lạc tới nơi đây, mong Long Vương tha tội thả tôi để tôi được tìm vợ mình.

Thấy được sự hối hận và vẻ sợ hãi trên gương mặt Trọng Thủy, Long Vương cũng nhẹ giọng mà hỏi tiếp.

– Thế vợ ngươi tên gì, vì sao lại chết và lạc tới đây.

Trọng Thủy đáp:

– Dạ bẩm Long Vương, vợ thần tên tên Mị Châu vì thần quá ham vào tiền đồ lên vâng lời cha mình sang nước Âu Lạc để giả làm con rể lừa lấy Mị Châu để chiếm đoạt nỏ thần. Qua thời gian chung sống với nàng thần rất yêu Mị Châu nhưng thế cuộc đã định thần buộc phải vâng lời cha mình. Cuối cùng vì quá ngây thơ tin vào lời hứa  mà Mị Châu đã rắc lôn ngỗng dẫn đường cho thần và  rồi dẫn đến kết cục khiến nàng phải chết.

>> Xem thêm:  Dàn ý nghị luận về tuổi trẻ và tương lai đất nước

Long Vương nghe vậy cũng rất lấy làm thương cho Trọng Thủy.

– Chỗ ta không có ai tên Mị Châu cả, nếu ngươi muốn tìm vợ mình hãy đến chỗ con gái ta hỏi xem sao.

Trọng Thủy đáp:

– Tạ ơn Long vương.

Rồi chàng theo chân những tên lính gác tới điện của Ciing Chúa. Vừa tới nơi chàng thấy một bóng hình người con gái rất quen thuộc nhưng bị che bởi tấm rèm lên chàng không thể nhfin rõ khuôn mặt. Chàng tiến tới gần và hỏi.

– Thưa Công Chúa, tôi muốn tới đây để tìm vợ mình, mong công chúa giúp đỡ.

 Công chúa trả lời:

– Nhà ngươi tên gì? Sao lại đến nơi đây tìm vợ.

– Bẩm tôi tên Trọng Thủy, vợ tôi vì giữa lời hứa mà phải chết. Giờ đây tôi rất ân hận và muốn tìm được nàng để xin lỗi.

Vừa nghe tên bỗng giọng Công Chúa gắt lên.

– Nhà ngươi có phải đến là con trai của Vua Triệu đà chúa đất Nam Hải, sang Âu lạc lừa lấy sự ngây thơ của Mị Châu con gái vư Âu Lạc hòng chiếm đoạt nỏ thần để cướp nước hay không?

Trọng Thủy bỗng sửng sốt:

– Dạ bẩm sao công chúa biết chuyện này, tôi có một nỗi khổ riêng, giờ đây tôi ân hận lắm vì làm tròn chữ hiếu mà tôi phản bội nàng, mong nguwowifcho tôi tìm được Mị Châu để tôi được quỳ xuống xin lỗi nàng.

Công chúa bỗng rưng rức rồi nõi:

– Chàng nhìn xem thiếp là ai.

Rèm được quấn lên hì a công chúa là Mị Châu.

– Thiếp được vua Long Vương nhận làm con và tiếp quản chốn cung nơi này.

Trọng thủy quà xuống mà đáp rằng:

– Nàng ơi xin hãy tha thứ cho ta ,xin hãy hiểu cho ta, ta không còn lựa chọn nào khác. Là phận con, ta phải tuân lệnh cha, ta biết ta sai, nhưng nàng chớ hiểu nhầm ta không yêu nàng, xa nàng bao nhiêu lâu mà ta vẫn nhung nhớ, ta ăn không ngon, ngày đêm tưởng nhớ nàng .Ta thật sự biết lỗi và mong nàng tha thứ, Ta nguyện là trâu ngựa để bù đắp cho nàng,xin nàng, ta xin nàng..

>> Xem thêm:  Dàn ý về nghề nghiệp tương lai của em

Mị Châu nghẹn ngào mà đỡ Trọng Thủy dậy:

– Thiếp hiểu nam nhi đại trượng phu, sao có thể tránh khổi việc xây dựng công danh sự nghiêp. Thiếp tin vào tình yêu của chàng, tin rằng những tình cảm trước kia chàng dành cho thiếp là chân thật không giả dối, nhưng giờ đây thiếp chẳng thể trở về được nữa. Thiếp phải làm sao.

Tiếng khóc của Mị Châu và Trọng Thủy khiến cỏ đá cũng mủi lòng. Trọng thủy ôm trầm lấy Mị Châu àm nói rằng:

– Ta thật ân hận khi nghe theo lời vua cha nhưng nàng hãy hiểu cho ta, tha thứ cho ta, phải lừa dối nàng, lòng ta đau như cắt nhưng đó là mệnh lệnh cua cha ta. Tình yêu ta khẳng định là chân thật trời đất có thể chứng dám. Nàng có nguyện theo ta hay không?

Mị Châu đáp

– Thiếp nguyện!

– Bây giờ ta và nàng sẽ đến gặp Long Vương để xin cho nàng và ta được trở lại nhân gian, sống bên nhau trọn đời trọn kiếp

Hai người cùng nắm tay nhau đến gặp Long Vương thấy vậy thương tình nhưng Mị Châu đã mang danh tội đồ của đất nước, còn Trọng Thủy lại từng lừa gạt tình cảm của Mị. Cuối cung người quyết cho hai người chịu hình phải phải ở chốn long cai quản nơi đây, sau hai năm sẽ được trở về.

Mị Châu và Trọng Thủy gật đầu đồng ý. Cảnh vật xung quanh như xao động, dòng nước chảy nhẹ nhàng hơn, những đoá hoa ngừng đung đưa lay động.

Đỗ Thị Thu Trang

Bài viết liên quan