Bài 23 – Viết bài làm văn số 5 – Văn lập luận chứng minh (làm tại lớp)


Bài 23 – Viết bài làm văn số 5 – Văn lập luận chứng minh (làm tại lớp)

Hướng dẫn

Giải quyết đề thứ 3:

Dân gian ta có câu tục ngữ “Gần mực thì đen, gần đền thì rạng”. Nhưng có bạn lại bảo: Gần mực chưa chắc đã đen, gần đèn chưa chắc đã rạng. Em hãy viết bài văn chứng minh để thuyết phục bạn ấy theo ý kiến của em.

Bài tham khảo

Mở bài: Dân gian ta có câu tục ngữ “Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng”. Tôi thấy ý nghĩa của câu này là rất đúng với thực tế cuộc sống. Tuy nhiên, trong lớp tôi lại có một vài bạn cho rằng: “Gần mực chưa chắc đã đen, gần đèn chưa chắc đã rạng” nên tôi thấy cần phải viết bài này để tranh luận cùng các bạn đó.

Thân bài: Trước hết tôi xin làm sáng tỏ ý nghĩa của câu tục ngữ này. Câu này có hai nghĩa. Nghĩa đen là nếu ta tiếp xúc với mực, loại mực có màu đen dùng để viết chữ Hán thời xưa, thì tay ta, quần áo của ta rất dễ bị dây vết mực đen; còn nếu ta gần một ngọn đèn đã được thắp lên thì ta sẽ nhận được một phần ánh sáng đèn. Nghĩa bóng của câu là: trong cuộc sống nếu ta luôn gần gũi, tiếp xúc với người xấu, ta luôn sống trong một môi trường xấu thì ta cũng rất dễ lây nhiễm những cái xấu; ngược lại nếu ta luôn gần gũi, quan hệ với người tốt, ta luôn được sống trong một môi trường tốt đẹp, lành mạnh thì ta cũng dễ học tập được nhiều điều tốt đẹp. Như vậy là ý nghĩa của câu tục ngữ trên đã được lí giải rõ ràng. Tôi cho rằng mấy bạn còn nghi ngờ tính chân thực của câu đó là do các bạn chưa suy xét vấn đề thật thấu đáo. Chắc các bạn đã nghĩ: mình cứ gần gũi kẻ xấu nhưng mình nhất quyết không làm theo chúng thì làm sao mà “đen” được; mình tiếp xúc với người tốt nhưng chẳng thích học theo anh ta thì sao mà “rạng” lên đây?

Tôi thấy đó là một cách nghĩ hết sức chủ quan. Trong thực tế hiện nay, một số thanh niên chơi bời giao du với bọn trộm cắp, bọn xì ke ma túy và chỉ một thời gian ngắn sau đó họ cũng trở thành dân trộm cắp, họ cũng trở thành “tù binh” của ma túy xì ke. Một số cô gái ở quê ra thành phố thích giao du với những kẻ ăn chơi đàng điếm có vẻ như rất giàu sang, lắm tiền nhiều bạc thì cũng rất dễ trở thành gái nhảy, gái “bán hoa”, một cái nghề bị gia đình và xã hội phản đối, lên án. Đọc truyện Chí Phèo của Nam Cao, tôi thấy anh Chí vốn là một nông dân rất hiền lành lương thiện nhưng rồi anh bị ném vào tù, luôn tiếp xúc với bọn lưu manh trong một môi trường đầy thù hận và kết quả là khi ra tù anh trở thành con quỹ dữ của làng Vũ Đại, làm hại cả những gia đình lương thiện trong làng khiến cho bao cơ nghiệp nát tan, bao nhiêu nước mắt và máu phải đổ xuống. Đọc báo chí ngày nay ta cũng được biết có rất nhiều thanh niên nghiện ngập đã đi cai nghiện thành công trở về nhưng rồi lại lân la đến chỗ bạn bè nghiện ngập cũ thế là lại “ngựa quen đường cũ”, lại trở lại con đường hút chích.

Các bạn nói khi gần kẻ xấu nhưng quyết không học theo cái xấu của bọn chúng. Xin hỏi rằng các bạn đã thật sự có được cái bản lĩnh vững vàng ấy chưa? Nhiều người gần bọn xấu, cũng thấy điều xấu là không nên làm nhưng rồi họ bị bọn xấu ép buộc, đe dọa, lừa vào bẫy và cuối cùng trở nên một phần tử xấu. Còn gần “đèn” mà không được tiếp nhận một chút ánh sáng nào ư? Đó là do kiêu căng, tự ái, hoặc do thiếu ý chí, thiếu nghị lực nên đã không học theo cái tốt.

>> Xem thêm:  Bài 29 - Văn bản đề nghị

Tóm lại tôi thấy câu tục ngữ “gần mực thì đen, gần đèn thì rạng” là hoàn toàn đúng, chỉ có mấy bạn phản bác lại nó là sai thôi.

Kết luận: Câu tục ngữ này đúng là một lời răn dạy hết sức đúng và hay. Chúng ta cần suy nghĩ về nó để tìm một môi trường tốt đẹp mà sống và quyết xa lánh môi trường xấu.

Mai Thu

Bài viết liên quan