Cảm nghĩ về ngôi trường cấp 2 của em


Cảm nghĩ về ngôi trường cấp 2 của em

Bài làm

Mọi người vẫn thường nói rằng trường học chính là ngôi nhà thứ hai trong cuộc đời mỗi người. Quả thật rất đúng! Em cũng có một ngôi nhà thứ hai như thế – đó chính là “ngôi nhà” mang tên THCS Bình An. Em gắn bó với “gia đình” lớn ấy cũng đã gần bốn năm rồi. Bốn năm không dài, nhưng cũng không phải là quá ít đủ để nó mãi in sâu trong tâm trí em.

 Còn nhớ những ngày đầu chập chững vào trường, em e dè, sợ hãi bởi mọi thứ đều xa lạ. Chính sự thân thiện của bạn bè, bàn tay dịu dàng nâng đỡ của cô, trái tim ấm áp của thầy, tất cả đã làm tan biến nỗi lo âu. Và cũng từ đó em thấy yêu trường vô cùng. Em yêu từng ghế đá hàng cây, yêu cơn gió thì thầm bên ô cửa rồi bay vào vuốt  tóc cô, gió ơi nhẹ nhàng thôi nhé cô mệt rồi trang giáo án mở suốt đêm khuya, còn yêu hơn nữa lời từ trái tim cô thì thầm bên trang vở:

“ Các con ráng…năm nay hè cuối cấp

Chút nghẹn ngào… bụi phấn vỡ lao xao”

Biết bao yêu thương trong lòng chan chứa, chợt giật mình khi sắp phải chia tay. Mai xa trường rồi lòng em sẽ luôn nhớ. Nhớ mỗi giờ Văn cô đưa chúng em vào một thế giới diệu kì, để lũ học trò phải rơi nước mắt trước cuộc  đời hiện hữu trong trang văn của Nam Cao, để chúng em biết căm hờn tức giận khi cha ông chúng ta phải chịu cảnh: “Thằng giặc tây, thằng chúa đất. Đứa đè cổ, đứa lột da”( Nguyễn Đình Thi). Nhớ giờ học Toán sáng nay giọt mồ hôi cô rơi trên bục giảng, nhưng ánh mắt cô vẫn nhìn chúng em trìu mến, yêu thương. Rồi những tiết học khác nữa, thầy cô đưa chúng em vào thế giới tri thức diệu kì, hấp dẫn. Cứ như thế, mỗi bài học qua giọng giảng truyền cảm, ấm áp, đã tự  nhiên đi vào lòng lũ trò nhỏ và sống mãi theo thời gian.

>> Xem thêm:  Viết bài văn tả đàn bò ở quê em.

Cuộc vui nào rồi cũng đến hồi kết thúc, dù không muốn nhưng vẫn phải nói chia tay. Chỉ còn vài tháng nữa em phải rời xa mái trường này, xa thầy cô, xa bạn bè yêu quý.  Thời gian  xin ngừng trôi ít phút để em nói lời tiễn biệt: “ Thầy cô ơi em sẽ nhớ nhiều lắm! Em xin hứa dù đi bất cứ nơi đâu cũng sẽ sống cho xứng đáng lời thầy cô đã dạy”.  Mái trường ơi xin hãy ở  lại sáng tiếp ngọn đuốc chỉ đường, dẫn  lối để bao thế hệ được chắp cánh ước mơ. Thay lời cảm ơn em xin kính tặng những vần thơ:

“Đò ai chở khách sang sông

Như thầy tận tụy đèn khuya một mình

Dạy em trang sách i tờ

Đưa em bay đến bến bờ ước mơ

Dù cho đi khắp nẻo đường

Ơn thầy em mãi trọn đời khắc ghi”.

Bài viết liên quan