Kể về quê hương của em văn mẫu lớp 3 hay nhất


Quê hương là nơi ta sinh ra và lớn lên, nơi gắn liền với những kí ức tuổi thơ và những tình cảm thật đặc biệt. Trong cảm nhận của em quê hương là gì? Em hãy viết một bài văn ngắn kể cho bạn bè nghe về quê hương của mình.

I. Dàn ý cho đề bài kể về quê hương của em

1. Mở bài cho đề kể về quê hương của em

  Nhắc đến quê hương trong lòng mỗi người đều có gì đó lâng lâng, một cảm giác khó tả vô cùng. Và đối em với quê hương luôn chứa đựng những kỉ niệm đẹp vô cùng.

2. Thân bài cho đề kể về quê hương của em

–  Sinh ra ở Nam Định nhưng lại cùng cha mẹ lên Lạng Sơn sinh sống càng làm cho quê hương trong em trở nên da diết hơn bao giờ hết, trong em luôn ao ước được trở về quê hương mỗi khi dịp hè tới.

– Cảm giác được vui chơi cả ngày với đám bạn trong xóm chạy từ đầu làng tới cuối làng mà không biết mệt mỏi, hòa vào sự nô đùa đó là mùi rơm rạ như đã ăn sâu vào trong tiềm thức của một vùng làng quê nghèo

– Đủ các trò nghịch ngợm nào là câu cá, tắm sông, cưỡi trên lưng trâu vào mỗi buổi chiều tà khi mặt trời đang thu mình lại về phía xa xa đằng chân trời

>> Xem thêm:  Phân tích bài thơ Đập đá ở Côn Lôn của Phan Châu Trinh văn 8

– Cả ngày chạy nhảy vui vẻ không phải lo âu, suy nghĩ bất cứ điều gì tối đến lại được ăn cơm ngon, canh ngọt do chính tay bà nấu.

–  Ngồi dưới ánh trăng đêm nghe ông kể chuyện

3. Kết bài cho đề kể về quê hương của em

Quê hương là vậy, mọi thứ mọi thứ trong mỗi người đều được lưu lại rõ nét nhất trong ký ức mỗi người và thỉnh thoảng lại trào dâng lên trong tâm trí, trong khóe mắt của những người xa quê, em sẽ luôn yêu quý quê hương của mình và gắn chặt hình bóng quê hương trong tim.

II. Bài tham khảo cho đề  kể về quê hương của em

  Nhắc đến quê hương trong lòng mỗi người đều có gì đó lâng lâng, một cảm giác khó tả vô cùng. Và đối em với quê hương luôn chứa đựng những kỉ niệm đẹp vô cùng.

  Quê hương đối với nhiều nhà thơ, nhà văn luôn là cảm hứng tiên phong để ra đời những tác phẩm để đời, còn đối với em quê hương là nơi lưu lại những kí ức đời thường, những kí ức buồn, kí ức vui và những kí ức đó ngày càng lớn lên thành nỗi nhớ. Là một người sinh ra ở Nam Định nhưng lại cùng cha mẹ lên Lạng Sơn sinh sống càng làm cho quê hương trong em trở nên da diết hơn bao giờ hết, trong em luôn ao ước được trở về quê hương mỗi khi dịp hè tới, cảm giác được vui chơi cả ngày với đám bạn trong xóm chạy từ đầu làng tới cuối làng mà không biết mệt mỏi, hòa vào sự nô đùa đó là mùi rơm rạ như đã ăn sâu vào trong tiềm thức của một vùng làng quê nghèo. Rồi đủ các trò nghịch ngợm nào là câu cá, tắm sông, cưỡi trên lưng trâu vào mỗi buổi chiều tà khi mặt trời đang thu mình lại về phía xa xa đằng chân trời, đôi khi chỉ cần những hành động vô cùng nhỏ bé của một trong những đứa bạn cũng đủ làm cho cả đám phá lên cười.

>> Xem thêm:  Trình bày quá trình phát triển và những thành tựu chủ yếu của Văn học Việt Nam từ Cách mạng tháng Tám 1945 đến năm 1975

  Rồi cũng hết ngày, cả ngày chạy nhảy vui vẻ không phải lo âu, suy nghĩ bất cứ điều gì tối đến lại được ăn cơm ngon, canh ngọt do chính tay bà nấu. Điều tuyệt vời hơn cả đó là được ngồi dưới ánh trăng đêm nghe ông kể chuyện, những cái xoa đầu của ông với người cháu ngốc nghếch của mình, rồi cả hai ông cháu nằm dài ra chiếu để nhìn trời đầy sao, nhìn những đốm sáng nhỏ xíu bay ngang qua, để cảm nhận gió biển se lạnh khi đêm đến mà sao thấy bản thân càng yêu quê  hương hơn.

  Quê hương là vậy, mọi thứ mọi thứ trong mỗi người đều được lưu lại rõ nét nhất trong ký ức mỗi người và thỉnh thoảng lại trào dâng lên trong tâm trí, trong khóe mắt của những người xa quê, em sẽ luôn yêu quý quê hương của mình và gắn chặt hình bóng quê hương trong tim.

Bài viết liên quan