MS427 – Nghị luận xã hội về sự lười biếng


MS427 – Nghị luận xã hội về sự lười biếng

Bài làm

Từ xa xưa, thì những người đi trước đã có câu rất đúng đắn, đó chính là câu “Cần cù bù thông minh”. Hay vẫn còn đó câu nói nổi tiếng của nhà khoa học Ê-đi-xon cũng có câu “ Thiên tài 1% là thông minh còn lại là cần cù” để như nhấn mạnh đức tính chăm chỉ và phê phán với những sự lười biết. Sự lười biếng hiện nay đã trở thành một trong những căn bệnh khó chữa của con người

Và đầu tiên thì chúng ta cần đi tìm hiểu và giải thích sự lười biếng là gì? Và như ta có thể hiểu đó chính là một trạng thái của sự không hoạt động và sự kháng cự nội tâm để rồi không cố gắng, không hành động. Dường như đó chính là một trạng thái thụ động và để mặc mọi thứ như nó đã vốn có, kể cả đối với những trách nhiệm và nghĩa vụ mà mình phải thực hiện được

ms420 3 - MS427 - Nghị luận xã hội về sự lười biếng

Vậy,những nguyên nhân của sự lười biếng là gì? Và câu nói “Tiên trách kỷ” quả thật đúng để có thể lý giải cho điều này. Tất cả những căn bệnh do con người đều xuất phát từ bản thân của con người mà tạo ra. Và dường như là đối với những người để phần “con” lấn át phần “người” thì dường như cũng sẽ dẫn đến việc chỉ thích hưởng thụ mà không muốn làm việc. Lúc này ta như cũng chỉ muốn trốn tránh mà không muốn bắt tay vào làm những việc mà mình phải làm. Có ai muốn đang nằm trong chăn ấm áp mà bắt buộc phải ngồi dậy học bài đâu cơ chứ? Nhưng đối với những người mà người ta có được một sự quyết tâm sẽ áp chế được sự lười biếng và ngồi dậy học bài. Và ngược lại còn  đối với  những người mà thậtlười biếng thì sẽ yên tâm ngủ tiếp, mặc kệ hậu quả là sáng mai sẽ bị kiểm tra bài, bị điểm kém…

Có thể thấy nguyên nhân tiếp theo phải kể đến sự phát triển của xã hội, dường như cũng đã dẫn đến sự phát triển của khoa học kĩ thuật. Ta có thể thấy chính những công cụ máy móc hiện đại ngày nay cũng như đã giúp con người không cần phải hoạt động nhiều, cả về tay chân lẫn trí óc. Dần dần, thì chính những sự phụ thuộc quá nhiều vào máy móc sẽ khiến con người ta trở nên lười biếng, trì trệ, không linh hoạt. Ta có thể nhận thấy sự tiến bộ là tốt, nhưng dường như con người cũng phải tự hoàn thiện bản thân để có thể sử dụng được máy móc, và không đơn thuần chỉ là phải chỉ dựa vào những thứ máy móc làm cho mình ngày càng thụ động. Ta như có thể thấy được những thứ có sẵn cũng ngăn cản sự sáng tạo của chúng ta. Và rồi cả những lời giải bài toán có sẵn làm chí ngay cả bản thân chúng ta cứ chép vào một cách đối phó mà chẳng thèm hiểu cách làm.

Ta như thấy được chính những sự phát triển của các thiết bị công nghệ, của Internet dường như cũng đã góp phần dẫn đến sự lười biếng của con người nói chung và của học sinh nói riêng. Và khi ngồi vào bàn học, chúng ta rất dễ  có thể bị hấp dẫn bởi việc lên mạng chơi các trò chơi hay đơn thuân chỉ là để lướt facebook và chơi điện tử, chúng ta tặc lưỡi cho rằng thơi thì “chỉ chơi một chút thôi rồi học”. Cuối cùng thì “một chút” ấy là cả buổi học tối và chúng ta lại tự nhủ: “Thôi sáng mai dậy học.”. Và thật dễ nhận ra câu nói “sáng mai dậy học” sẽ bằng với không học như đã được phổ biến hiện nay. Và như dần dà, sự lười biếng cứ ăn sâu, và như cũng đã len lỏi và trở thành thói quen khó bỏ, trở thành bản chất. Điều này là vô cùng nguy hiểm. Dường như những thói quen xấu này cũng sẽ khiến cho chúng ta dường như cũng không thể có được những thành công mà chúng ta mong muốn, dần dà nó sẽ khiến cho mỗi cá nhân ngừng trệ, và không thể phát triển được và đặc biệt chúng như đã dẫn đến hậu quả xấu cho toàn xã hội.

>> Xem thêm:  Bình giảng bài thơ “Đèo Gió” của Nông Quốc Chấn

Chúng ta cần phải có những hoạch địnhh cụ thể cho công việc của riêng mình sau đó phải đặt ra những chiến lược cụ thể. Đặc biệt hơn nữa thì bạn cần phải có một nghị lực cũng như ý chí bền vững để có thể hoàn thành công việc của mình theo kế hoạch đã được đặt ra. Có như thế ước mơ mới dần được hiện thực hóa bởi “Trên con đường dẫn đến thành công không có dấu chân của kẻ lười nhác”.

Bài viết liên quan