Nêu suy nghĩ của em về bài “Mẹ hiền dạy con”


Đề bài: Đọc văn bản “Mẹ hiền người thầy dạy con” và nói lên những suy nghĩ của mình.

Từ xưa đến nay, kẻ sĩ làm nên, phần lớn đều có công lao của những người mẹ. Mẹ Tăng Tử thời Xuân Thu Chiến Quốc, mẹ Âu Dương Tu thời Tống,… đều là những tấm gương lớn, được thiên hạ cảm phục.

Gần đây, Thứ Sơn đề thơ vào bức tranh ‘Tiền Tu đình dạ phỏng thu kinh đồ”:

“Tân cần câu hỏa dạ đăng minh,
Nhiễu tất thư thanh họa phỏng thanh.
Thủ chấp nữ công, thính cú độc,
Tu trì từ mầu thị tiên sinh”

Bức tranh “Đêm mẹ dệt vải, con đọc sách” một kiệt tác treo trong Tiễn Tu đình. Bài tuyệt cú có nghĩa là:

“Nghèo khổ, chăm chỉ trước ánh đèn thâu đêm,
Vây quanh gối mẹ là tiếng đọc sách và tiếng thoi dệt vải.
Tay thì cầm thoi đưa, tai thì nghe con đọc sách,
Mới hay mẹ hiền chính là người thầy dạy con vậy”
(Theo “Tùy viên thi thoại”- Viên Mai)

Lời bình:

Tranh đã đẹp, lời thơ lại hay. “Thi trung hữu họa; họa trung hữu thi là vậy. Cái gốc tạo nên cái đẹp của bức tranh, cái hay cùa bài thơ treo ở Tiễn Tu đình là gì? Đ6 là hình ảnh người mẹ nghèo, chong đèn thâu đêm để vừa dệt vải vừa chăm sóc việc học hành của con, Mẹ lấy gương cần cù của mình, tình thương của mình để khích lệ con biết dùi mài kinh sử, biết chăm chỉ đèn sách.

>> Xem thêm:  Soạn bài bàn về phép học

Ca dao ta có nhiều câu rất hay nói về người mẹ:

–    “Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”…

–    “Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển Đông”…

Mặc dù chưa bao giờ được xem bức tranh kiệt tác “Đêm mẹ dệt vải, con đọc sách* nhưng bài thơ đề dưới bức tranh là một ý tưởng đẹp. Đặc biệt ý thơ “mẹ hiền

–    người thầy dạy con đã làm cho chúng ta thấm thìa về tình thương, đức hi sinh và công ơn trời bể cùa người mẹ hiền thân yêu của mỗi chúng ta.

Bài viết liên quan