Suy nghĩ về tuổi hai mươi


Suy nghĩ của em về tuổi hai mươi.

Bài làm

Cuộc đời mỗi người có bao nhiêu lần trải qua tuổi hai mươi? Khi ta hai mươi cuộc đời thật đẹp.Khi mà cuộc sống của chúng ta có nhiều mơ ước nhiều hứa hẹn tương lai, khi mà tình yêu non nớt được thổ lộ, khi mà ta thực sự cảm thấy mến thương một người bạn khác giới.Có ai qua đi tuổi hai mươi mà được quay chở lại một lần?

Hai mươi tuổi ta mơ mộng về tương lai, hai mươi tuổi cái mơ ước từ thời bé bỏng được bộc lộ.Hai mươi tuổi trẻ đang tàn trề nhựa sống.Cuộc sống ở tuổi hai mươi chúng ta với sức trẻ tàn trề ấy muốn cống hiến, muốn bước vào đời,muốn được thể hiện bản lĩnh cá nhân hơn lúc nào hết.

Hai mươi, tôi bước chân vào cánh cửa đại học,một bầu trời kiến thức mới để tôi khám phá. Thỏa thích vẫy vùng, thỏa thích thể hiện bản lĩnh cá nhân. Tôi là thế lang bạt và bất cần, tôi thích những thứ riêng tôi, tôi tìm kiếm những công việc tình nguyện tôi yêu thích, và cảm thấy hạnh phúc lắm khi ngôi trường tôi học cũng nổi tiếng đấy chứ.Tôi lăng xăng và cống hiến sức trẻ, lang thang ngoài đường với công việc tuyên truyền của đoàn thanh niên nào là hiến máu nhân đạo, nào là môi trường xanh sạch đẹp, nào là an toàn giao thông…. Cứ như thế tôi hòa mình vào cuộc sống sinh viên vui vẻ,nhiệt huyết, năng động và khao khát những ước mơ: rằng mai sau tôi sẽ như thế nào ……..?

Hai mươi. Tôi có người thương yêu mình.Cảm thấy hạnh phúc vì tôi có người quan tâm.Và tôi biết yêu như thế,giản dị lắm những buổi đạp xe bờ hồ ăn kem tràng tiền. Vui vẻ lắm những chiều lang thang ngắm đường phố đông đúc nhưng riêng tôi cứ vòng quay chầm chầm đạp thong dong và cười khoái trí.Hai mươi, có những giận hờn vô cớ với mọi người chẳng riêng ai, nhưng lúc tủi ngồi khóc một mình rồi lại tự động viên đứng dậy.Hai mươi cũng người lớn là thế nhưng đôi khi lại trẻ con vô tư

Hai mươi, cuộc đời khao khát tôi cũng tập tành học người đi làm thêm, cái cảnh vừa học vừa làm cũng cực lắm.Nhưng niềm vui đến thực sự khi được cầm trên tay nhưng đồng tiền mình làm đươc đầu tiên.Hai mươi đấy cũng bắt đầu lo cơm áo gạo tiền rồi nhưng vẫn được bố mẹ chăm lo.Hai mươi, cái suy nghĩ của đứa hai mươi đôi khi thật bồng bột, chẳng cần suy nghĩ và với tôi, cái con bé ương bướng thì lại càng bồng bột hơn
Hai mươi, tôi bắt đầu biết thế nào được gọi là chịu trách nhiêm về những việc mình làm,thế nào được gọi là dòng đời xô đẩy…. tôi thấy thương ba mẹ nhiều hơn,những nhọc nhằn sớm tối để tôi được ăn học bằng bạn bằng bè.Hai mươi tôi thấy mình lớn thật lớn nhưng tôi lại thấy ba mẹ tôi già đi nhiều…….

>> Xem thêm:  Miêu tả cảnh đẹp mùa đông - Văn mẫu lớp 2

Hai mươi, cái tuổi yêu ghét rõ ràng, và yêu,ghét cũng chẳng có lý do đâu.Cái tuổi kêu loa với lũ bạn rằng ghét xe bus, ghét cái không khí chật chội người ấy, ghét mùi thuốc lá nhưng vẫn phải đi hằng ngày…..Yêu lắm mùa thu, cái mùa se se lạnh, mùa của hoa sữa, mùa của bầu trời cao vợi, mùa của yêu thương.và cũng yêu lắm hà nội những khi lên đèn,sắng rực đủ màu sắc…..

Hai mươi của tôi là thế đấy, còn hai mươi của bạn thì sao?……Hai mươi của tôi vẫn dang tiếp diễn, vẫn đang tràn đầy nhiệt huyết và khao khát yêu thương.Vẫn theo đuối ước mơ sự nghiệp về một ngày mai đó, vẫn hàng trang dài mục tiêu mỗi ngày….Và tôi cũng hạnh phúc lắm, tự hào lắm hai mươi của tôi

Bài viết liên quan