Tả cảnh làng em – Văn lớp 6


Đề bài: Tả cảnh làng em

Bài làm

Tôi sinh ra và lớn lên ở một làng quê nằm bên bờ sông Đà với những nương dâu, bãi ngô xanh ngắt. Trong tâm khảm của tôi, quê hương chính là những điều thân thuộc nhất như thể cha mẹ, anh em và máu thịt của mình.

Làng tôi nằm khuất dưới những rặng tre già chẳng biết có tự bao giờ. Mỗi sáng, những ngọn tre kéo ông mặt trời lên cao, để cho những ánh nắng sớm tinh khôi đổ tràn xuống những vườn tược và cả những ngõ quanh co từ đầu xóm cho đến cuối thôn. Đầu làng tôi có cây đa cũng lớn tuổi chẳng kém những rặng tre kia. Cây đa tỏa bóng rợp ngợp, trở thành nơi mà các bác nhà nông thường hay ngồi nghỉ mỗi buổi đi làm đồng về. Đó cũng là nơi chúng tôi thường hay chăn thả trâu bò quanh đấy rồi chơi bi, chơi chuyền. Từ đó nhìn vào làng chỉ thấy một màu xanh ngắt, thi thoảng điểm những mái nhà ngói đỏ và những ngọn cau cao vút.

Từ đầu làng đi vào là cánh đồng lúa hai bên đường. Những ngày thu hoạch, con đường này lúc nào cũng “tắc đường” vì những xe bò, xe trâu, máy tuốt lúa để ngổn ngang. Vào làng, những nếp nhà dần dần hiện ra. Những con ngõ quanh co, rêu mốc. Giữa làng có một ao sen nhỏ. Vào mùa sen nở, hương thơm đưa thoang thoảng ngan ngát khắp một vùng. Những cây gạo, hàng xoan cuối làng trổ hoa đỏ, hoa tím vào những ngày tháng Ba. Đám trẻ con chúng tôi chiều nào cũng thường lấy hoa gạo bẻ cánh chơi đồ hàng, chơi con quay.

>> Xem thêm:  Tả chiếc xe đạp thồ trong viện bảo tàng

Làng tôi nhỏ nhưng mọi người sống rất tình cảm, thân thiết. Khi ngày mới bắt đầu là những tiếng í ới gọi nhau đã nghe từ đầu làng. Tiếng các bác nhà nông gọi nhau đi làm đồng, tiếng trẻ con nói chuyện, gọi nhau đi học. Tiếng trâu bò rống lên, tiếng gà ò ó o rồi thì cả tiếng chim ríu rít trên cành cây cao. Tất cả cảnh vật và âm thanh đã tạo nên một bức tranh làng quê thật sôi động.

Vào những buổi chiều, màu đỏ rực bao trùm lên tất cả làng quê tôi. Làng tôi khi ấy trở nên thật thanh bình và yên ả. Những cánh diều của lũ trẻ con chúng tôi bay tít lên cao trên những triền đê lộng gió. Đám con nít bắt đầu lùa đàn trâu gặm cỏ đằng xa về gần đến cổng làng. Ở trên những mái nhà, những làn khói bếp quyện với sương chiều càng khiến cho làng quê trở nên bình dị, và ấm áp lạ thường.

Làng quê tôi không tấp nập nhộn nhịp như thành phố. Làng tôi bình yên và xanh mát bên dòng sông Đà với những bãi ngô, nương dâu, với cánh đồng lúa vàng, với những nếp nhà bình dị và thân quen. Là nơi mà bất cứ ai đi xa cũng sẽ nhớ về, hi vọng làng quê tôi sẽ ngày một giàu đẹp hơn.

Nguồn: Sổ tay văn học

Bài viết liên quan