Tả người thân của em lớp 3 – Bài văn mẫu tả bố, tả bà ngoại


Tả người thân của em lớp 3 – Bài văn mẫu tả bố, tả bà ngoại

Hướng dẫn

BÀI VĂN MẪU SỐ 1 TẢ NGƯỜI THÂN (TẢ BỐ)

Gia đình em có bốn người: bố, mẹ, chị gái và em. Nhưng người em gần gũi và yêu quý nhất vẫn là bố. Bố em năm nay đã ngoài 40 tuổi, nhưng nhìn bố vẫn còn khoẻ lắm. Vì siêng năng tập thể thao nên bố có dáng người to khoẻ nhưng rất cân đối. Làn da ngăm đen, gương mặt vuông chữ điền đầy nét cương nghị. Mái tóc đen, mượt, hơi xoăn. Bố bảo nhờ gen di truyền của bà nội mà bố có mái tóc độc đáo này. Vầng trán cao và rộng, sống mũi thẳng. Nhưng trong tất cả các đặc điểm ấy, em vẫn yêu nhất là đôi mắt bố. Trái với nét nghiêm nghị vốn có trên gương mặt, đôi mắt bố ấm áp, hiền từ, chứa đựng tình yêu thương bao la mà bố dành cho gia đình. Bố ít khi cười, nhưng lúc cười, gương mặt bố rạng ngời vẻ tươi sáng. Bàn tay của bố to và ấm áp. Trên đó có những vết chai nổi lên do phải lao động hàng ngày. Bờ vai rộng cùng với cánh tay cơ bắp nên những việc nặng nhọc trong gia đình đều qua tay bố. Dù bận bịu nhưng hàng ngày bố vẫn cùng em ra công viên tập thể dục. Cuối tuần bố cho cả nhà đi chơi để giải toả căng thẳng của cả một tuần. Bố hiểu biết rất rộng nên em hỏi điều gì bố cũng đều trả lời ngay. Nếu có thời gian là bố lại ngồi kiểm tra việc học của hai anh em. Bố thường giảng cho em những bài văn hay, hướng dẫn những bài toán khó. Giọng bố trầm ấm và ôn tồn giảng lại khi em chưa hiểu bài. Em rất kính yêu bố em. Nhờ có bố mà cả gia đình sống trong cảnh ấm no, hạnh phúc. Bởi vậy, lúc nào, em cũng cố gắng học thật giỏi không phụ công ơn của bố.

>> Xem thêm:  Tả giờ ra chơi ở sân trường em lớp 3

BÀI VĂN MẪU SỐ 2 TẢ NGƯỜI THÂN LỚP 3

Hình ảnh bà là hình ảnh đẹp và thiêng liêng trái tim tôi. Bà ngoại người mà tôi kính yêu, người luôn quan tâm, yêu thương tôi nhất. Năm nay bà tôi đã ngoài bảy mươi tuổi rồi, cái tuổi không còn trẻ khỏe và minh mẫn như trước nữa. Tóc bà trắng như tsc bà tiên trong chuyện cổ tích. Lưng bà còng, làn da nhăn nheo với nhiều những chấm đồi mồi. Đôi tay bà gầy gầy xương xương có lẽ bà phải vất vả sớm hôm mọi công việc cũng vì con vì cháu. Đôi mắt bà không còn tinh tường như trước nhưng cái nhìn thì vẫn như ngày nào trìu mến và nhân hậu. Bố mẹ tôi đi vắng nên bà ở cùng với gia đình tôi. Bà đỡ đần mọi công việc trong gia đình, từ lúc có bà nên nhà tôi lúc nào cũng sạch bóng. Bà rất vui tính, thường kể cho cả nhà nghe những chuyện hài hước. Bà cũng luôn sẵn sàng giúp đỡ hàng xóm, vì vậy, ai cũng yêu quý bà. Bà yêu thương tôi nhưng không nuông chiều. Có lần, tôi không nghe lời bà. Cả tuần, bà không nói với tôi một câu nào nhưng tôi cũng không hề ghét bà hay trách bà mà như thế tôi càng thấy thêm kính mến bà hơn. Bà cũng luôn dạy tôi những điều hay lẽ phải, dạy tôi cách sống sao cho đúng đạo làm người.Giọng nói của bà luôn trìu mến thân thương. Ngày còn thơ bé, tôi được sống trong vòng tay yêu thương vô bờ bến của bà. Đêm nào tôi cũng chìm trong giấc ngủ êm đềm nhờ những câu chuyện cổ tích bà kể. Tôi rất yêu quý bà. Tôi mong sao sẽ học tập thật giỏi để không phụ công lao của bà.

Bài viết liên quan