Kể về một tấm gương người tốt việc tốt mà em chứng kiến
Kể về một tấm gương người tốt việc tốt mà em chứng kiến
Mở bài
Em rất thích được cùng gia đình đi du lịch hay đi chơi bên ngoài vì mỗi lần như thế em được chứng kiến những câu chuyện hay, thú vị hoặc ý nghĩa về cuộc sống. Kì nghỉ hè rồi, trên chuyến xe xuôi về miền Tây quê ngoại, em đã gặp môt tấm gương người tốt việc tốt khiến em nhớ mãi.
Thân bài
Chiếc xe vừa đổ xuống một bến tại chợ huyện, nơi ấy cách nhà của bà em chừng hơn 1 giờ nữa. Mọi người loay hoay mang đồ xuống nghỉ ngơi, ăn uống và mua sắm thì bỗng có tiếng người phụ nữ đang bế con nhỏ hét lên “Cướp, nó cướp túi xách của tôi rồi”. Mọi người hoang mang nhìn theo hướng tay của người phụ nữ. Em thấy có một chiếc xe đang rồ máy chạy thật nhanh, trên xe là hai tên thanh niên, tên ngồi sau có cầm chiếc túi xách màu vàng. Người phụ nữ vừa la hét vừa chạy theo nhưng không kịp. Lúc ấy, có một chiếc xe khác rồ máy và chạy đuổi theo. Chỉ trong chốc lát hai chiếc xe đã mất hút chỉ còn lại tiếng kêu than và những lời thăm hỏi, tò mò của người xung quanh. Năm phút rồi mười phút trôi qua, người phụ nữ đang cầu mong cho người thanh niên tốt bụng ấy bắt được hai tên cướp vì cả gia tài và giấy tờ tùy thân của cô ấy đang nằm trong tay tên cướp. Bác tài xe em cũng nấn ná lại để đợi chờ kết quả. 20 phút trôi qua, anh thanh niên đuổi theo tên cướp đã trở về trong tay cầm chiếc túi của người phụ nữ. Anh lau vội mồ hôi trên gương mặt còn căng thẳng:
- Chị xem lại có bị mất gì không?
Người phụ nữ rối rít cảm ơn anh rồi lục lội kiểm tra. Sau khi chị thông báo mọi thứ vẫn con nguyên vẹn, anh thanh niên thở phảo nhẹ nhõm. Mọi người ai cũng mừng cho mẹ con cô ấy và không ngớt lời ngợi khen anh thanh niên.
Lúc này cô chủ quán mới nói:
- Hôm nay cô này gặp may đấy, đúng lúc thằng Thanh nó có ở đây. Cả chợ huyện này ai mà không biết nó, nó được mệnh danh là Lục Vân Tiên thời hiện đại đấy. Mấy bọn cướp, trộm ở đây nghe danh nó nể sợ. Nó làm bên dân quân tự vệ nhiều lần lập công bắt cướp, bà con đây ai cũng thương.
Nghe cô chủ quán kể, mọi người ai cũng thán phục và có cảm tình với anh thanh niên tên Thanh đang đứng ở góc đường để ra hiệu cho xe ra vào bến an toàn. Lòng em bỗng thấy vui lạ thường như có thêm niềm tin vào cuộc sống.
Kết bài
Xe rời bến, em vẫy tay chào anh thanh niên qua khung cửa sổ, anh thanh niên cười thật tươi chào em. Về đến nhà ngoại em kể cho mọi người về câu chuyện vừa gặp. Bà mỉm cười bảo em “cháu phải sống bản lĩnh và có trách nhiệm như thế”. Em sẽ vâng lời bà, nghe lời thầy cô cố gắng chăm ngoan và sống có ý thức trách nhiệm cùng mọi người xây dựng quê hương.