MS133 – Hãy tưởng tượng và kể lại cuộc đời cô Tấm sau khi trở về hoàng cung


Hãy tưởng tượng và kể lại cuộc đời cô Tấm sau khi trở về hoàng cung.

Bài làm

Tiếng gõ mõ thanh tịnh vang lên!

Đấy chính là tiếng tụng kinh mà mẹ tôi thường xuyên làm trong mỗi buổi chiều. Chắc hẳn rằng, ai cũng muốn hỏi tôi là ai phải không? Xin giới thiệu tôi là con của cô Tấm -nàng hoàng hậu xinh đẹp trong truyện cổ tích Tấm Cám.

Như các bạn đã biết, cuộc đời của mẹ tôi là một câu chuyện dài với biết bao điều hạnh phúc,những trái ngang trắc trở. Hạnh phúc vì được Bụt giúp đỡ,hạnh phúc vì là người lương thiện,hạnh phúc vì được sống bên cạnh người mình yêu. Trái ngang, trắc trở vì bị mẹ con Cám đe dọa,hãm hại. Và cuối cùng,rồi mẹ tôi cũng được trở về hoàng cung,sinh ra tôi và biết bao điều mà tôi muốn kể cho các bạn nghe!

tuong tuong co tam ve hoang cung - MS133 - Hãy tưởng tượng và kể lại cuộc đời cô Tấm sau khi trở về hoàng cung

Tôi nghe cha tôi kể rằng, sau khi đón mẹ tôi từ nhà bà hàng nước trở về, mẹ tôi đã được cha và các cận thần đón về hoàng cung sinh sống. Tôi được biết mẹ tôi từ nhỏ đã là cô gái hiền lành,chân chất nhưng phải sống cùng mẹ con Cám_ người tôi gọi là dì. Suốt những năm tháng ấy, lúc nào cũng bị mẹ con dì cám hãm hại hết sức cay nghiệt. Nhưng đúng như câu nói:"ở hiền gặp lành",mẹ tôi đã được Bụt giúp đỡ và được trở về hoàng cung. Sau khi ấy, việc đầu tiên mẹ tôi đã làm là trừng trị mẹ con Cám. Lúc dì Cám thấy mẹ tôi trở về và được cha tôi yêu thương và không khỏi sợ hãi bởi những lỗi lầm đã gây ra. Một hôm, dì Cám hỏi mẹ tôi:

"Chị Tấm ơi chị Tấm,chị làm thế nào mà đẹp thế?

Lúc ấy,mẹ tôi chỉ hỏi lại:

"Có muốn đẹp không để chị giúp"

Ngay sau lúc ấy, mẹ tôi đã tìm cách trừng trị mẹ con nhà Cám. Sau khi trừng trị được mẹ con nhà Cám, mẹ tôi lại trở về với tính cách hiền lành của mình. Mẹ tôi trừng trị không phải vì mẹ tôi ác mà vì mẹ tôi muốn cho họ bài học thích đáng về đạo đức làm người, về luật nhân quả trong cuộc sống. Mẹ tôi với chức danh là hoàng hậu đã cân bằng lại ruộng đất của người giàu chia cho người nghèo,không để người nghèo bị đói,dân chúng phải lầm than, mẹ tôi còn phát gạo,lương thực,vàng bạc trong kho để chia cho những gia đình nghèo. Mẹ tôi đã từng như họ, mẹ tôi đã hiểu được những cái nghèo,cái khổ mà họ đã trải qua. Kể từ ấy,cuộc sống của người dân đã khấm khá hơn rất nhiều. Cũng bởi vậy, có rất nhiều thế lực xấu xa đang dòm ngó, lăm lê xâm chiếm đất nước có cả giặc trong và giặc ngoài. Mẹ tôi và cha tôi rất lo lắng và tìm ra mọi cách thức để chống lại với quân địch. Thời ấy,trong hoàng cung có vị quan tên là Thái Chí. Ông ta là một vị quan suốt ngày chơi bời, không hề quan tâm đến việc đất nước. Cha tôi và mẹ tôi đã nhắc nhở nhiều lần nhưng ông ta vẫn cứ suốt ngày lêu lổng như vậy. Cũng vì thế, mà ông ta và vợ ông ta sinh ra đố kị và ghen ghét với cha mẹ tôi. Đã biết bao nhiêu lần,âm mưu xấu xa của ông ta, vợ ông ta đều bị cha mẹ tôi lật đổ. Và rồi lúc bấy giờ,một lần nữa âm mưu lại được tiếp tục… Ông ta là quan cai quản kho lương thực kho lương thực nên nắm giữ hoàn toàn việc ra vào lương thực của toàn đất nước. Một buổi nọ, ông ta bèn nghĩ cách di chuyển toàn bộ lương thực ra khỏi kho, chuyển về nơi bí ản đã tập kết đã chuẩn bị trước nhằm bóc vét hết lương thực cho người dân nghèo của hoàng hậu, quan lại, dân chúng trong đất nước không có lương thực để sử dụng. Cha mẹ tôi đã lường trước được ông ta sẽ có âm mưu ( nhìn cách ông ta bữa nay có biểu hiện khác thường nhằm vào kho lương thực) nhưng cũng không lường trước được việc xấu xa của ông ta làm. Thật quá đáng phải không? Chỉ vì lòng đố kị, ghen ghét mà ông ta lại để cho những người vô tội phải dần dần "nghèo hoàn nghèo" "đói hoàn đói" như ngày xưa. Việc làm ấy chính là việc làm trái với đạo đức, trái với lương tâm. Rồi gieo nhân nào gặp quả nấy, cuộc đời này rồi cũng sẽ có luật nhân quả luân hồi. Người tốt rồi cũng sẽ hưởng hạnh phúc, kẻ xấu xa rồi cũng sẽ bị trừng trị thích đáng.Nghe tiếng xe di chuyển, không như trước, lúc này mẹ tôi đã đoán trước được phần nào việc ông ta làm. Mẹ tôi và cha tôi bèn sai quân lính đi thám thính và hoàn toàn nắm chắc được trong tay mưu đồ của viên quan ác độc. Quân lính theo dõi, ngăn chặn được đoàn xe chở lương thực để đoàn xe trở lại kho. Ông ta bị xuống chức, bị lui xuống nhà lao. "Tránh vỏ dưa thì gặp vỏ dừa", tiếp theo lại là con của viên quan Thái Chí ấy. Là một cô gái được nuông chiều từ bé, cô ta sinh ra cái tính bướng bỉnh. Ăn mặc thì diêm dúa nhưng cô ta lúc nào cũng tự nhận là mình đẹp. Một hôm, cô ta được vào cung vua, vẻ đẹp của cha tôi đã làm cho cô ta xiêu lòng. Cô ta tìm mọi cách ve vãn cha tôi bỏ qua mẹ tôi và tôii nhìn với ánh mắt nghiêm nghị. Một ngày nọ, cô ta tìm cách bỏ thuốc độc vào chén cơm của mẹ tôi và tôi hòng chiếm đoạt được cha. Tôi không bị trúng độc và mẹ tôi cũng vậy nhưng phải giả vờ xem thái độ của cô ta ra sao. Cô ta lại vẽ vãn cha tôi nhưng rồi việc gì đến cũng đến, mẹ tôi đã trở lại, phơi bày hết mọi chuyện độc ác mà cô ta đã gây ra và trừng trị cô ta. Mẹ tôi là hoàng hậu nhưng vì thông minh, tài trí sắc sảo của mình nên đã được cùng cha tôi bàn bạc chuyện đai sự của đất nước và tất cả đều thành công. Cuộc đời của mẹ tôi sau khi trở về hoàng cung là nhừng chuỗi ngày cùng cha tôi lo việc đất nước.Sau những ngày ấy, khi tôi đã lớn, đã chăm lo được việc đại sự của đất nước, tôi đã được cha truyền lại ngôi. Cha mẹ tôi lui về hoàng cung, an dưỡng tuổi già. Cha tôi cùng mẹ tôi chăm lo cho Ngự viện trong cung, nuôi chim, nuôi cá, trồng cây. Mẹ tôi thường xuyên vào mỗi buổi chiều thường tụng kinh, gõ mõ. Tìm vào chốn linh thiêng là tìm vào chốn an nhàn, tĩnh lặng trong tâm hồn. Nhân đây, tôi cũng muốn nhắn nhủ tới mọi người rằng: ở hiền rồi sẽ gặp lành, gieo nhân nào rồi sẽ gặp của nấy_một trong những lời dạy quan trọng nhất của Đức Phật sẽ là bài học, là hành trang cần thiết cho chúng ta trong mỗi cuộc đời con người. Hãy trao cho nhau những điều tốt đẹp, hãy trao cho nhau tình yêu thương thì hẳn rằng chúng ta sẽ yên bình, hạnh phúc, cuộc sống của chúng ta sẽ tốt đẹp hơn rất nhiều.

>> Xem thêm:  MS106 - Thành công và cách đi đến thành công của những con người thành công

Trên đây chính là những câu chuyện trong cuộc đời mà mẹ tôi đã trải qua và bài học mà tôi muốn gửi tới mỗi chúng ta. Hãy yêu thương nhau khi còn có thể,hãy thương nhau khi còn đủ sức lực.

Đào Thị Thùy Dung

Lớp:10A10 – Trường THPT Kỳ Anh, Thị xã Kỳ Anh, Hà Tĩnh

Bài viết liên quan