Đề bài: Em hãy kể về nhân vật Cám sau khi chết
Bài làm
"Tôi là một hồn ma vất vưởng trên nhân gian đã ngàn năm có lẻ, từ rất lâu về trước, lâu đến nỗi tôi cũng không nhớ lý do vì sao mình chết, cuộc sống kiếp trước của tôi như thế nào. Trong những mảnh kí ức rời rạc còn sót lại qua ngàn năm, tôi nhớ tôi từng có một người mẹ và chị gái, còn cả, tên của tôi, là Cám. Tôi nghĩ tôi sẽ không bao giờ quên tên mình.
Trong thế giới thứ ba tồn tại những hồn ma chưa siêu thoát này, tôi là một hồn ma mang nỗi sợ. Tôi sợ nước, đặc biệt là nước nóng. Một người bạn của tôi, cũng là một hồn ma, nói với tôi rằng nỗi sợ của tôi có thể bắt nguồn từ nguyên nhân gây ra cái chết, nên nó mới ám ảnh tôi lâu như vậy. Và những hồn ma như tôi nếu không tìm thấy lý do mình chết cùng không buông bỏ được chấp niệm trong quá khứ sẽ chẳng thể nào siêu thoát nổi. Tôi nghĩ có thể hắn ta đúng, vì hắn ta là một con ma thông minh, còn từng là hoàng thân quốc thích nữa. Mặc dù đã tồn tại còn lâu hơn cả tôi, nhưng hắn nhớ rõ kí ức kiếp trước của mình, cả lý do vì sao hắn chết.
Nghe nói là tự tử. Vì một cô gái.
Hắn vì một cô gái mà chẳng thể siêu thoát nổi.
Mà tên hắn là gì ấy nhỉ, à… Trọng Thuỷ.
Một ngày nọ, sau hàng trăm năm lặng lẽ trú ngụ trên tán cây cổ thụ già đầu làng, Trọng Thuỷ bỗng rủ tôi ra ngoài ngao du thiên hạ, để ngắm nhìn nhân gian nay đổi thay thế nào. Tôi cũng không còn việc gì ngoài theo hắn đi qua khắp các con đường, ngôi nhà và những cánh đồng xanh rộng. Thế giới quả thật thay đổi ngoạn mục. Là những toà nhà cao như núi, những con đường đông nghẹt các cỗ máy bọc thép lao vun vút. Những con người ăn mặc kì lạ, nói những thứ tiếng kì lạ, làm những điều kì lạ. Có nhiều nơi yên bình, có vài nơi khói lửa. Những cánh rừng trùng điệp dần biến mất, những con suối dần cạn, những hoang mạc dần rộng và những tòa nhà dần cao thêm. Nơi những tòa nhà cao thêm, người qua người lại ngùn ngụt, nhân gian dường như càng ngày càng bận rội và vội vã….Bất giác trong tôi vụt qua một mảnh kí ức mơ hồ, mảnh kí ức nhỏ như tìm về từ trăm năm sương mờ khói phủ, về một đồng quê xanh rì yên ả, với đàn cò trắng chập chờn, một người con gái xinh đẹp mặc cái yếm đỏ xuất hiện giữa sự mênh mông bình yên ấy, yên lặng nhìn tôi cười. Rồi tất cả dần mờ, chỉ còn nụ cười của cô ta cùng màu đỏ chói mắt của cái yếm đi sâu vào tiềm thức tôi. Nhưng tôi hoàn toàn không nhớ nổi cô ta là ai… Chỉ biết rằng, bầu trời đã từng xanh và trong vắt như thế.
Tôi vẫn cùng Trọng Thủy lang thang đây đó, ngày rồi lại ngày trôi, như cách nó vẫn đều đều trôi ngàn năm qua. Chúng tôi tiếp tục qua những thành phố lớn ồn ã, qua những cánh đồng, những ngọn núi, những vùng quê yên ả, những con sông luôn mãi đổ về biển, bầu trời luân phiên ngày và đêm, trăng mọc rồi lặn, xuân qua và hè lại đến…
Mãi cho đến khi, tôi lạc mất Trọng Thuỷ.
Đó là buổi đêm rực rỡ một ngày hè, bầu trời đầy sao và ánh trăng sáng vằng vặc chiếu xuyên qua cơ thể tôi. Trong lúc thơ thẩn dạo qua một khu phố nhỏ tĩnh lặng và những ngôi nhà san sát dần tắt đèn đi ngủ, tôi chợt nghe thấy một giọng nói non nớt vọng ra từ ngôi nhà cuối dãy. Là giọng của một bé gái.
– Mẹ ơi, sao con lại thấy tội cô Cám. Mọi người bảo cô Tấm hiền lành mà nhỉ, sao cô Tấm lại luộc rồi làm mắm cô Cám ghê rợn thế? Eo ôi…!
Tôi không nghe rõ tiếp sau đó mẹ cô bé nói gì, vì một cơn gió mạnh ào qua đã kéo tôi đi mất, cuốn theo câu được câu chăng của người mẹ, văng vẳng trong đầu tôi cái gì đấy về "hạnh phúc" và "trả thù", về "thiện" và "ác"…
Văng vẳng mãi trong tôi về miền kí ức xa xôi nào đấy…
"Nóng quá! Nóng quá! Chị ơi tha cho em, em biết lỗi rồi! Chị ơi!!…"
Trọng Thuỷ tìm thấy tôi khi tôi đang thẫn thờ bên bờ hồ. Gió hôm ấy rất to, tôi cảm giác bản thân mình dường như sắp tan theo làn gió ấy. Trong tiếng gió đêm lạnh lẽo thê lương, tôi kể hắn nghe về cuộc sống kiếp trước của mình, về tội lỗi của tôi, và cái chết đau đớn đã hằn sâu trong tâm trí ngàn năm qua. Trọng Thuỷ chỉ im lặng nhìn tôi, đôi mắt đẹp và trong vắt của hắn ánh lên sự thương cảm, mà tôi chỉ đươc thấy qua những lần hắn kể về nàng Mỵ Châu của hắn, nàng Mỵ Châu đáng thương bị hắn phụ bạc.
Hoá ra tôi cũng đáng thương như thế đấy.
Tôi cười khổ nghĩ thầm. Có gì đâu mà đáng thương, chẳng phải là ác giả ác báo sao. Tôi lại nghĩ về Tấm, người chị cùng cha khác mẹ lương thiện của mình. Lương thiện à. Tôi lại cười. Phải rồi, mẹ tôi giết chị ta, tôi giành chồng chị ta, có là tiên cũng phải hoá quỷ. Nhưng Tấm ơi là Tấm, tại sao khi đã hoá quỷ rồi thiên hạ vẫn bênh vực chị thế? Có phải vì chị đẹp chăng? Vì chị là con cả, vì mẹ tôi là mẹ ghẻ, vì tôi là đứa trẻ không nên sinh ra? Tôi có nên hối hận về những việc tôi làm hại chị không? Có lẽ là không. Nếu tôi không giết chim vàng anh, chặt cây xoan đào, đốn khung cửi, chị làm sao thành người mà quay lại bên đức vua của chị, người tôi cũng một lòng yêu. Tôi là đứa trẻ xấu xí, từ nhỏ dân làng đã chẳng ưa tôi bằng chị, họ bảo rằng tôi xấu xí nên tôi sẽ ghen ghét chị xinh đẹp hơn tôi, mẹ tôi là mẹ ghẻ nên sẽ không thể yêu thương chị. Ừ thế đi. Tôi thương Tấm, nhưng tôi thương mẹ hơn. Tôi đã chẳng thể cãi lời bà. Vì trên cả thế gian chỉ có mỗi mẹ yêu tôi, con Cám xấu xí chua ngoa này. Tôi chỉ đành cảm thấy có lỗi với chị thôi, ai bảo mẹ tôi là mẹ ghẻ, ai bảo tôi là con Cám xấu xí ác độc.
"Tôi sẽ không trách Tấm vì đã giết tôi tàn nhẫn như thế, tôi chỉ trách nàng sao nỡ gửi thân thể đã thành mắm của tôi về cho mẹ, tôi càng không hiểu, sao người đời có thể tung hô sự lương thiện của chị ấy?"
Tôi đau đớn hỏi Trọng Thuỷ.
"Tôi chỉ không thể tự lựa chọn cho số phận của bản thân, tôi đáng phải chịu lời nguyền tiếng rủa ngàn năm vậy ư?"
Hắn vẫn nhìn tôi. Đôi mắt sắc bén và tuyệt đẹp của một hoàng tử chiếu xuyên qua những đám rối trong lòng tôi, chiếu cả tâm hồn đen úa của tôi, bừng sáng.
Có lẽ, đã đến lúc tôi nên siêu thoát rồi, Trọng Thuỷ nhỉ?
Trọng Thuỷ ôm tôi. Nhẹ nhàng. Tôi không hiểu vì sao hồn ma có thể khóc được, nhưng tôi cảm giác cơ thể tôi dần tan biến trong vòng ôm của hắn, và nước mắt tôi, rơi thật nhiều.
Tạm biệt, Trọng Thuỷ! Hẹn gặp lại anh vào một ngày không xa, khi chúng ta đều có thể buông bỏ quá khứ. "
Thái Lê Khánh Phương
Lớp 11/9 – Trường THPT Trần Cao Vân, Tam Kỳ, Quảng Nam
Ấn tượng! Bạn cho mình một cái nhìn mới về truyện cổ tích Tấm Cám này.
Một cái nhìn mới về thân phận Tấm và Cấm.. trí tưởng tượng phong phú
Bài viết thật sự chạm đến trái tim mình ấy, như thể tác giả đọc được suy nghĩ của mình về Cám vậy. Nhờ đó mà mình tự nhiên cũng muốn ship Cám với Trọng Thuỷ nữa. Một bài viết rất độc đáo :))
Độc đáo sáng tạo quá ,,chúc bạn gặp nhìu may mắn nhe <3
Sáng tạo lắm, câu chuyện vừa bi hài vừa bi thương….
Trí tưởng tượng vô cùng phong phú. Lời văn hay!
Hay quá, tuyệt vời quá, cảm động quá. Cảm ơn bạn đã viết 1 bài hay như v
Tuyệt vời, có cái nhìn khá giống mình, lời văn hay và sáng tạo lắm
Đọc nghe rợn người quá. Nhưng là một góc nhìn mới thú vị.
Cách viết văn của bạn thật sự hấp dẫn. Một góc nhìn rất khác, một bài văn ấn tượng. Trên quan điểm của người thứ 3 về tình yêu, một là sống trong nước mắt nhìn người mình yêu hạnh phúc vs người khác, hai là bất chấp mọi thủ đoạn để người kia được là của riêng mình. Ta cũng hiểu cho hành động Cám giết Tấm lần thứ n+1+1. Lỗi nhà vua đã không yêu thì thôi lại cưới về ~ Cám cũng không nên bảo mọi người phải hiểu cho hoàn cảnh của mình, mình làm thì… Xem thêm »
Bạn này có giọng văn nhè nhẹ, không có một tính từ sầu thảm, nhưng đọc lại thấy buồn, còn day dứt. Kiểu một cô gái nhỏ bé trước miệng lưỡi thiên hạ, tình yêu không được đền đáp, câu chuyện về một kẻ phản diện, dường như sau mỗi một con người đều có một câu chuyện . Miêu tả tâm lý nhân vật xuất sắc. Bài này mà đầu tư thành truyện ngắn hoặc tiểu thuyết luôn thì hơi bị hay :like:
bài viết hay, ngòi bút sắc sảo, khắc họa rõ nét tâm lí nhân vật, dẫn dắt người đọc theo suốt mạch văn, mở ra một góc nhìn hoàn toàn mới về nhân vật Cám. Chúc bạn được giải cao :))
Excellent!
Cái nhìn thật mới, thật thú vị về Cám. Màu văn mới mẻ, hành văn mạch lạc và lần đâu tôi đọc được một thứ gì ấn tượng đến vậy! Kiểu như cứ đang đọc truyện ngắn chứ không phải là đọc bài văn nữa ấy!Kiểu mở bài ma mị cũng hấp dẫn lắm :))
Good luck <3
bài viết mới mẻ, đứng trên góc nhìn của nhân vật Cám-1 nhân vật phản diện để nói lên lòng mình và nói về Tấm-nhân vật chính diện được người đời tung hô về sự lương thiện của mình, tôi rất thích điều này :’> mở đầu bài viết khá ma mị và lôi cuốn. Cơ mà sao ko cho Trọng Thủy vs Cám về một nhà luôn a 🙁
Một góc nhìn khác về Tấm Cám, có sáng tạo.
Quá tuyệt vời, thật không thể tin nổi. Đỉnh cao của sáng tạo!! Trí tưởng tượng quá phong phú.
Bài viết của bạn rất sáng tạo pha chút hơi rừng rợn. Nhưng nó thực sự để lại ấn tượng sâu sắc với mình
bài viết sáng tạo, ngôn từ sắc sảo, trí tưởng tượng cực kì phong phú, mang đậm phong cách riêng, đứng trên một góc nhìn hoàn toàn mới mẻ, thật sự thu hút người đọc
Lời văn viết ngắn gọn và sâu sắc. Cuốn hút người đọc, dẫn tới một cách suy nghĩ mới mẻ. Trong mọi hoàn cảnh nào vẫn cho nhân vật của mình nhìn được sự hoàn lương. Hay lắm em ơi.
Bài viết thực sự rất ấn tượng. Không có cú đả kích nào quá mạnh mẽ nhưng hồn người đọc vẫn cứ day dứt mãi. Một cái nhìn thú vị về câu chuyện cổ tích được dân gian ca tụng cả ngàn năm.
Mình cũng là một hồn mà. Nhưng mình cảm giác mình đang khóc khi đọc bài của bạn.
Cách viết sáng tạo, cách nhìn nhận mới, tạo ra nhiều khía cạnh cho người đọc!
Một cái nhìn khác khách quan hơn cho nhân vật Cám, và cả Tấm nữa. Cái thiện và ác đan xen tồn tại trong một con người!
Ko quan tâm lắm đến bài này có hay hay ko quan trọng là có giải đãi tao ăn
Cô gái này thật thú dị <3 Klq nhưng tôi lại muốn Trọng Thủy và Cám yêu nhau =))
thỉnh thoảng có cảm giác như kiểu từ văn mẫu ý, k biết các b có thấy giống thế k, dù sao thì bài vết này rất sáng tạo
Bài viết đã khai thác được một cách nhìn nhận đánh giá về sự thiện- ác trong hai nv quen thuộc Tấm và Cám và bày tỏ quan điểm phản biện về cái kết truyện. Lại còn tạo nét mới mẻ với việc cho nv Cám gặp Trọng Thủy♥
Oa. Bạn làm tôi cảm thấy thích học văn hơn bao giờ hết!!
Bạn đã nói lên suy nghĩ và thắc mắc của mình. Tại sao sự lương thiện mà có thể giết cám và làm thành mắm được bởi đó chỉ là trả thù và cho thấy ai cũng như nhau và chẳng có bài học gì cả. Nếu anh sai anh đánh tôi mà tôi dù đúng hay sai thì cả hai chả ai đúng ai sai mà bằng nhau, nhưng nếu anh sai tôi tha thứ và chấp nhận anh thì đó mới là đúng đắn. Nếu đã là một câu chuyện cho thiếu nhi thì nên có tính nhân… Xem thêm »
Bài viết là tiếng lòng, lời tâm sự của tâm hồn người phụ nữ đầy trắc ẩn, nuối tiếc nhưng vẫn mang vẻ hồn nhiên, tươi tắn, tha thiết, khát vọng cuộc đời hạnh phúc bình dị. Ngòi bút mang màu sắc chính luận, giàu chất trí tuệ, suy tư dồn nén, sâu lắng. Cảm nhận sắc xảo ở phương diện độc đáo, cách nhìn mới mẻ, chấm phá. Có thể nói đây là một cây bút tài năng, phóng khoáng, hùng hậu, tài hoa, giàu chất nhạc họa. Tác giả cũng xinh đẹp nữa. <3 em
Văn phong viết thật sự sáng tạo. Kết hợp cả hai nhân vật trong hai câu chuyển tưởng chừng như không liên quan với nhau. Bài viết của bạn cũng khiến người đọc suy nghĩ về cái kết trong câu chuyện Tấm Cám
một cái nhìn mới về nhân vật Cám, một mặt về sự lương thiện mà mọi người hầu hết không nhìn ra được. Bài viết rất hay và sáng tạo <3
Hay thêm 1 cái nhìn mới về câu truyện, đọc cứ như trọng thủy thích tấm
Bài viết rất thú vị, vừa mang tính chất cổ điển vừa mang suy nghĩ hiện đại.
LỜi văn hay , lối diễn đạt giàu cảm xúc =)))) tuyệt vời bạn ơi ????
Tội nàng cám.một bài viết tốt .1 cái nhìn mớt .phóng khoáng giàu lòng nhân ái
Khá ngạc nhiên về sự sáng tạo của bài viết này. Bạn đã khai thác được ở chỗ tại sao Cám lại là con người đáng thương hơn là đáng ghét, vì đó không phải hoàn toàn là lỗi của Cám. Nhưng mình vẫn còn khúc mắc ở chỗ Cám bao biện cho hành động của mình như là giết chim hay chặt cây. Nó kiểu giống như Lý Thông hãm hại Thạch Sanh xong rồi nói: Không nhờ tao sao giờ mày làm Phò mã. Đối với mình thì đó là điểm chưa được giải quyết thỏa đáng nhất.… Xem thêm »
cảm ơn bình luận của bạn! Nhưng thực tế người giết Tấm là dì ghẻ, theo tâm lý người bình thường thì ai nghĩ trong con chim hay trong cành cây là một con người? Tự nhiên có con chim ở đâu cứ nói linh tinh hay có cành cây chướng mắt thì hành động như Cám đâu có gì sai đáng lên án nhỉ? Nhưng thực tế thì đây cũng chỉ là một câu chuyện cổ tích cho thiếu nhi với ý nghĩa đơn giản “Cái thiện sẽ thắng cái ác”, và mình chính là lấy chỗ thiếu logic… Xem thêm »
mình rất thích cách hành văn của bạn, rất đáng yêu . Mình thích tác phẩm của bạn vì nó đưa mình vào một thế giới đằng sau những câu chuyện Tấm Cám mà mình được kể. Nó phù hợp với sự tò mò của mình về Cám, nhân vật chỉ xuất hiện ít ỏi . Cảm ơn bạn
Sáng tạo dễ sợ luôn chị ơi! Em cũng hơi thương Cám, mà ai cũng ghét Cám hết trơn. Đọc xong bài của chị tự dưng thấy lòng nhẹ hơn chút. Yêu chị ^^
Bài viết khá ấn tượng, mang đến 1 cách nhìn mới về truyện Tấm Cám ?
Bước đi mới trên con đường cũ, thoạt nghe có vẻ dễ dàng nhưng thực ra không hề đơn giản. Nội dung vấn đề không mới, đã được bàn luận rất nhiều rồi, có thể dung hòa, có thể cực đoan nhưng tựu trung đều đề cập đến việc xem xét lại tính cách nhân vật qua hành đông dội nước sôi và làm mắm gửi cho dì ghẻ. Cũng vấn đề ấy được bé P thể hiện bằng một hình thức mới mẻ với lời văn giàu sức biểu cảm, giọng văn mang âm hưởng buồn nhưng không bi… Xem thêm »
Bởi vì cám và mẹ cám là 2 nhân vật đại diện cho cái ác, giết chim vàng anh, chặt cây xoan đào, đốn khung củi, chặt cau để giết Tấm? Đó đều là những hành động quá đỗi độc ác, sẵn sàng loại bỏ vật cản bằng những thủ đoạn xấu xa để đạt được mục đích của mình, như vậy có đáng được tha thứ không? Cái thiện chắc chắn sẽ được tồn tại, cái xấu phải bị khai trừ, đó là quy luật tất yếu của cuộc sống, Tấm ban đầu rất hiền, nhưng vì hiền quá… Xem thêm »
Bạn cho mình một cái nhìn mới lạ hơn về câu chuyện cổ tích đến nỗi thuộc lòng này!
??? Trong truyện này , bà mẹ ghẻ làm tất cả không phải vì bản thân bà ta , chỉ vì yêu thương con thôi . Bà ta phải đền đáp đủ khi phải ăn mắm của con mình rồi còn gì . Còn Tấm , năm lần bảy lượt được Bụt cứu , chả phải thật sự quá may mắn???? Cám chỉ làm theo lời mẹ nó chứ cũng chẳng có dụng ý gì !!!Nhân vật ác nhất truyện này Tấm mới đúng
Hay lắm bạn ơi, cố gắng phát huy tiếp nha bạn. Có cái nhìn hoàn toàn mới về câu chuyện
Có lẽ trí tưởng tượng dồi dào và cách kể xâu chuỗi xuất sắc- tạo tình huống và giải quyết thoả đáng như vậy đã mang đến cái gật gù đồng tình cho người đọc (có cả tôi)… về những nhận định của Cám đối với cách sống và hành động của cả Tấm và Cám, đó hẳn là điều mà mọi người đã vô tình bỏ quên trước cái lẽ thiện ắt thắng ác của dân gian!
giọng văn bạn này dễ thương quá. bài văn cho mình thấy thêm nhiều khía cạnh về những câu chuyện tưởng chừng như hiển nhiên trong cuộc sống, rất thú vị.
Hay quá bạn ơi. Rất nhân văn và ý nghĩa. Mở ra một đường lối mới , một cách nhìn nhận đa chiều ❤️
Độc đáo, quan điểm, góc nhìn mới lạ. Nên khai thác thêm một số chi tiết. Ý nghĩa nhân đạo có thể cảm nhận rõ xuyên suốt bài văn =)
bài viết sáng tạo, cách nhìn mới mẻ, có ý nghĩa nhân văn khá sâu sắc