Phân tích nhân vật Phùng trong truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa
Đề bài: Phân tích nhân vật nhiếp ảnh gia Phùng trong truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa để thấy được những thông điệp về nghệ thuật của tác giả Nguyễn Minh Châu muốn truyền tải trong tác phẩm này.
I. Dàn ý chi tiết
1. Mở bài
Giới thiệu tác phẩm: Chiếc thuyền ngoài xa là tác phẩm điển hình thể hiện sự tinh anh, tài năng của người mở đường Nguyễn Minh Châu. Trong truyện ngắn này, mọi tư tưởng, quan niệm của nhà văn được kí thác thông qua nhân vật Phùng.
2. Thân bài
– Phùng là người nghệ sĩ nhiếp ảnh, vì được giao nhiệm vụ chụp bộ ảnh Tết nên Phùng đã về vùng biển miền Trung
– Sau rất nhiều ngày tìm kiếm, chụp nhiều kiểu ảnh vùng biển cuối cùng anh Phùng cũng phát hiện ra khoảnh khắc trời cho với khung cảnh biển tuyệt bích như bức tranh cổ.
– trong khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp ấy, anh Phùng bàng hoàng phát hiện ra sự thật tàn nhẫn trong một gia đình nguời đàn bà hàng chài.
– Khi chứng kiến sự bất công, bạo tàn khi người chồng đánh đập người vợ dã man, anh Phùng đã ném máy ảnh – phương tiện tác nghiệp của người nghệ sĩ xuống đất để lao vào ngăn cản người đàn ông.
– Để giúp đỡ người đàn bà bất hạnh, dù đã chụp xong bộ ảnh nhưng anh Phùng vẫn quyết định ở lại để cùng Đẩu giúp người đàn bà li hôn với chồng
– khi nghe người đàn bà ấy kể về câu chuyện của gia đình mình thì anh lại cảm thông, xót xa cho số phận của người đàn bà.
– Từ đây anh Phùng hiểu ra mối quan hệ giữa nghệ thuật và cuộc đời, giữa nghệ thuật và người nghệ sĩ, nếu nghệ thuật mà tách rời với cuộc sống thì nghệ thuật ấy không có giá trị.
3. Kết luận
Thông qua nhân vật Phùng, tác giả Nguyễn Minh Châu đã gửi gắm bao thông điệp về nghệ thuật và cuộc đời. Đây cũng là giá trị lớn lao làm nên vẻ đẹp của truyện ngắn này, đó không chỉ là giá trị hiện thực về cuộc sống nghèo khổ của con người, về chất nhân văn khi đồng cảm, bênh vực con người mà còn lại tuyên ngôn về nghệ thuật cho cả nền văn học khi bước vào giai đoạn đổi mới.
II. Bài tham khảo
Nguyễn Minh Châu được mệnh danh là “người mở đường tinh anh và tài hoa” của nền văn học Việt Nam giai đoạn đổi mới. Nhận ra nhu cầu đổi mới của văn học, Nguyễn Minh Châu đã mạnh dạn thay đổi chủ đề, hướng khám phá về chiến tranh sang cuộc sống đời thường của con người. Chiếc thuyền ngoài xa là tác phẩm điển hình thể hiện sự tinh anh, tài năng của người mở đường Nguyễn Minh Châu. Trong truyện ngắn này, mọi tư tưởng, quan niệm của nhà văn được kí thác thông qua nhân vật Phùng.
Phùng là người nghệ sĩ nhiếp ảnh, vì được giao nhiệm vụ chụp bộ ảnh Tết nên Phùng đã về vùng biển miền Trung, nơi anh đã cùng đồng đội chiến đấu để tác nghiệp. Sau rất nhiều ngày tìm kiếm, chụp nhiều kiểu ảnh vùng biển cuối cùng anh Phùng cũng phát hiện ra khoảnh khắc trời cho với khung cảnh biển tuyệt bích như bức tranh cổ.
Trái tim của người nghệ sĩ đã rung động trước khoảnh khắc có một không hai ấy “ …tôi trở nên bối rối trong trái tim như có cái gì đó bóp thắt vào…tôi tưởng như chính mình vừa tham gia vừa khám phá cái chân lí của sự hoàn thiện” Tuy nhiên cũng trong khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp ấy, anh Phùng bàng hoàng phát hiện ra sự thật tàn nhẫn trong một gia đình người đàn bà hàng chài.
Vốn là người giàu lòng yêu thương, trân trọng với con người nên khi chứng kiến sự bất công, bạo tàn khi người chồng đánh đập người vợ dã man, anh Phùng đã ném máy ảnh – phương tiện tác nghiệp của người nghệ sĩ xuống đất để lao vào ngăn cản người đàn ông. Ở giây phút ấy anh Phùng đã tạm gác tư cách của người nghệ sĩ để hành động như một người bình thường khi chứng kiến bất công.
Anh Phùng từng là người lính chiến đấu cho sự nghiệp giải phóng đất nước nên anh không thể chấp nhận, cũng không thể hiểu được vì sao người đàn ông có thể đối xử tàn nhẫn với chính người vợ đầu gối tay ấp của mình đến vậy “cái xấu ắt là từ phía địch”… “gã đàn ông kia ắt hẳn là từng đi lính ngụy”.
Để giúp đỡ người đàn bà bất hạnh, dù đã chụp xong bộ ảnh nhưng anh Phùng vẫn quyết định ở lại để cùng Đẩu giúp người đàn bà li hôn với chồng. Trước thái độ chối từ giúp đỡ của người đàn bà hàng chài, Phùng không thể hiểu nổi, thậm chí phẫn nộ trước thái độ cam chịu của chị ta. Tuy nhiên khi nghe người đàn bà ấy kể về câu chuyện của gia đình mình thì anh lại cảm thông, xót xa cho số phận của người đàn bà.
Cũng qua câu chuyện ấy anh hiểu được góc tối, mặt trái vô lí đầy bất công vẫn tồn tại trong cuộc sống của con người. Người đàn ông vũ phu, tàn nhẫn kia thực chất cũng là một con người đáng thương, là nạn nhân của cái đói cái nghèo. Còn người đàn bà hàng chài, bên trong vẻ ngoài thô kệch, xấu xí ấy lại là những phẩm chất đáng trân trọng. Từ đây anh Phùng hiểu ra mối quan hệ giữa nghệ thuật và cuộc đời, giữa nghệ thuật và người nghệ sĩ, nếu nghệ thuật mà tách rời với cuộc sống thì nghệ thuật ấy không có giá trị.
Thông qua nhân vật Phùng, tác giả Nguyễn Minh Châu đã gửi gắm bao thông điệp về nghệ thuật và cuộc đời. Đây cũng là giá trị lớn lao làm nên vẻ đẹp của truyện ngắn này, đó không chỉ là giá trị hiện thực về cuộc sống nghèo khổ của con người, về chất nhân văn khi đồng cảm, bênh vực con người mà còn lại tuyên ngôn về nghệ thuật cho cả nền văn học khi bước vào giai đoạn đổi mới.