Tả cảnh mùa thu trên quê hương em


Tả cảnh mùa thu trên quê hương em

Bài làm

Sớm nay dậy thấy sương mù giăng mắc khắp xóm làng, hòa vào làn khói bếp của nội, vậy là nàng thu đã về. Không khí của mùa thu mang nét đặc trưng không gì có thể thay thế được, không mưa phùn dai dẳng như mùa xuân, nắng nóng như mùa hạ, cũng không giống như mùa đông buốt giá, mùa thu có cái se se lạnh và cái dáng bước nhẹ nhàng như người thiếu nữ tuổi đôi mươi.

Thu năm nay có lẽ về muộn hơn mọi năm, nhưng vẫn vẻ đẹp ấy, thu về xua tan đi cái nắng gay gắt, thay vào đó là một không khi mát mẻ dễ chịu đến lạ thường. Một buổi sáng mùa thu bầu trời trong xanh, yên bình. Mới hôm qua, bố mua hai chậu cúc ở ngoài chợ phiên về còn đương nụ, nay đã nở bung, mùi hoa sữa thơm ngoài ngõ, nồng nàn và xao xuyến. Thu vốn đã duyên dáng, lại được tô điểm bởi sắc hoa, hương hoa nhẹ nhàng, càng thêm hấp dẫn và cuốn hút lòng người. Mùa thu quê em có cái đặc trưng riêng của một miền quê nông nghiệp, thu về, thấy thấp thoáng bóng bà, bóng mẹ đi gặt lúa, tiếng máy tuốt kêu rộn cả một góc làng, khiến bọn trẻ con thích thú lắm. Ngoài đường, lá cây đã nhuộm màu áo mới tự bao giờ, có sắc vàng, sắc đỏ, có lá rơi, khung cảnh thơ mộng và lãng mạn, tựa mùa thu tự thuở nào. Mùa thu cũng là mùa của trái ngọt, mùa của cốm thơm, nhớ mùa thu quê hương, em không sao quên được mùi thơm từ gói cốm xanh của mẹ, đó là mùi của đồng nội, của mùa thu, cũng là của quê hương xứ sở.

Mỗi độ thu về, cũng là ngày tựu trường, ngày độc lập, mùa thu mang những trọng trách thật đặc biệt, đó cũng là nét đẹp riêng mà không mùa nào có được. Tiếng trẻ con gọi nhau ý ới khắp xóm làng cùng đi học, đứa nào cũng kêu lạnh mà không chịu mặc thêm áo ấm, bởi cái lạnh của mùa thu vẫn thật hiền từ và êm đềm lắm. Mùa thu trên quê hương em, làm sao quên được mỗi đêm rằm trăng sáng đẹp đẽ nhất, những chương trình trung thu được tổ chức thật qui mô, bên ánh lửa trại, hát vang khúc ca về ngày hội Trăng Rằm. Thu mang đến nét dịu dàng, mềm mại, cũng mang đến những niềm vui, hạnh phúc, nàng Thu trước giờ vẫn vậy, luôn khiến cho người ta phải ngỡ ngàng.

Ngắm mùa Thu trên quê hương mình mà lòng xao xuyến, vừa thấy vui mà vừa thấy buồn, vui vì những nét đẹp hiền dịu mà thu mang lại trong cảnh sắc và con người nơi quê mình, quên sao được “Hằng năm, cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại náo nức…”, buồn vì Thu đến nhẹ nhàng mà đi cũng nhẹ nhàng quá, làm người ta nuối tiếc khôn nguôi.

Bài viết liên quan