MS100 – Viết thư cho bản thân mình lúc 45 tuổi


Viết thư cho chính mình năm 45 tuổi

Bài làm

Chào bạn, người bạn tương lai của tôi. Bạn có còn nhớ tới tôi không. Tôi chính là kí ức,hoài niệm xưa của bạn.

Hôm nay, là ngày sắp tới sinh nhật tuổi 45 của mẹ. Chẳng hiểu sao tôi thấy buồn và nghĩ tới những ngày tháng mẹ rơi lệ. Chính vì vậy, tôi đã lấy hết động lực, lấy cả những tình cảm yêu thương từ giọt nước mắt để viết nên dòng lưu bút tâm trạng và cũng là lá thư gửi tới tôi sau này. Điều tôi muốn kể, muốn nhắc và muốn viết vào đây chính là trái tim người mẹ-một trái tim nhân hậu, một tấm lòng bao dung. Người mẹ đã đem hết tình cảm, lòng yêu thương, và cả trái tim ấm áp cho bạn. Bạn có còn nhớ tới những tháng ngày mệt nhọc đã qua có mẹ không? Những năm tháng mẹ phải suy nghĩ, xót xa, rơi những giọt nước mắt đau xót ở 45 tuổi đời. Tôi hi vọng khi bạn đọc được lá thư này bạn vẫn có cảm nhận như chính tôi bây giờ. Đó là sự xót xa, là tấm lòng biết ơn vô bờ tới người mẹ chịu nhiều vất vả. 45 năm trời mẹ đã phải chịu nhiều tủi nhục đớn đau. Ngày bạn có mặt trên đời này, cũng chính là ngày mẹ đã khóc rất nhiều. Mẹ khóc vì hoàn cảnh, khóc vì sợ bạn thiếu thốn đủ bề. Đã có lúc mẹ suy nghĩ sẽ bỏ bạn khi bạn chưa ra đời để bạn không phải khổ, không phải vất vả như mẹ. Vượt lên trên tất cả, ngày 1 tháng 5 năm 2000, bạn đã được sinh ra, được cất tiếng khóc chào đời, được sống dưới sự ấm áp ngọt ngào của cha, được yêu thương trong vòng tay dịu hiền của mẹ. Nhưng bên cạnh hạnh phúc là muôn vàn khó khăn, sự vất vả của cả gia đình. Khó khăn chồng chất khó khăn khi bạn mới chào đời đã ốm triền miên. Lúc ấy, mẹ đã khóc suốt đêm để canh giấc ngủ của bạn và sợ bạn sẽ chết vì bệnh tật.

>> Xem thêm:  Tuần 23 - Đây thôn Vĩ Dạ

viet thu cho ban than luc 45 tuoi - MS100 - Viết thư cho bản thân mình lúc 45 tuổi

Bạn có thắc mắc tại sao tôi không nhắc đến đời sống của bạn không? Tôi nghĩ rằng cuộc sống của bạn có ra sao hay tôi có tò mò về cuộc đời bạn đi chăng nữa thì cũng sẽ thấy đổi được cảm xúc trong kí ức của hiện tại. Có những lúc tôi cố quên đi kí ức ấy rồi lại tìm thấy nó thật bùi ngùi, xúc động trong sâu thẳm trái tim. Chắc hẳn bây giờ bạn cũng đang bận rộn cho gia đình bé nhỏ của mình. Nhưng tôi tin chắc khi bạn đọc được lá thư này,bạn sẽ tìm lại được tuổi thơ đã trôi vào quá khứ, sẽ tìm thấy được trái tim người mẹ bao la biết nhường nào. Chắc gà trong góc nhỏ trong tim bạn đang cảm nhận được giọt nước mắt mặn chát của mẹ hoà vào trong tình cảm ngọt ngào ấm áp như những tia nắng ban mai mùa hạ.

Chẳng gì bao la quý giá hơn trái tim người mẹ suốt năm tháng bạn có mặt trên đời. Khi bạn đọc được lá thư này tôi hi vọng bạn cũng sẽ giống như mẹ, người đã dành trọn con tim cho gia đình. Có thể từ quá khứ bạn luôn tự trách mình vô dụng, trách mình chưa làm được gì xứng đáng thi ngay khi bạn đọc được những dòng kí ức này tôi khuyên bạn "trách mình thà rằng gạt đi nước mắt để trả lại nụ cười đã mất cho mẹ và vươn tới cuộc sống, tương lai tốt đẹp hơn".

>> Xem thêm:  MS94 - Cảm nhận về câu truyện: "Tâm hồn trẻ thơ - Trong sáng nên dễ tổn thương"

Trước khi kết thúc dòng lưu bút tôi mong bạn sẽ nói câu tôi chưa từng nói: "Con cảm ơn vì trái tim ấm áp của mẹ". Chào và đóng khép dòng lưu bút ở hiện tại. Sống tốt nhé, tôi của tương lai.

Quá khứ của bạn

Tôi tuổi 17

Tác giả: lethu.290491@gmail.com

Bài viết liên quan